Chương 1: (Vô Đề)

"Ma kính ơi ma kính, ai mới là người đẹp nhất trên đời này?"

Đầu đội vương miện, mặc bộ váy hoa văn đen lộng lẫy, nữ vương yêu kiều v**t v* thân gương tinh xảo, đôi môi đỏ mọng say đắm nhả ra khát vọng với sắc đẹp tối cao.

Ai mới là người đẹp nhất thiên hạ?

Shelir vừa định trả lời thì hình ảnh trong gương đột nhiên tắt phụt

"Shelir! Shelir! Mau dậy trả lời câu hỏi đi!"

Giọng hệ thống lanh lảnh như ma âm vang bên tai khiến hắn bừng tỉnh khỏi giấc mơ.

Shelir lờ đờ mở mắt, vung tay tát bay con quạ đen hóa thân của hệ thống:

"…Ồn quá…"

Giọng hắn khàn khàn vì mới ngủ dậy, mang theo âm điệu lười biếng thấp trầm kỳ lạ khiến người nghe không khỏi rùng mình.

Quạ đen bị chụp bay một vòng trên không rồi lại sà tới trước:

"Đã hết một tháng rồi, tên bên ngoài lập tức sẽ tới "dùng" ngươi đấy!"

"Là tìm ta hỏi đáp án, không phải dùng ta!"  Shelir phản bác, chỉnh lại cách nói.

"Được được, nhanh lên chuẩn bị!" – hệ thống đập cánh bay đến bên cửa sổ, dùng mỏ kéo bức màn đen có hoa văn thần bí.

Phía sau lớp rèm là một tấm gương cực lớn ban ngày dùng soi mặt, ban đêm lại trở thành thông đạo kết nối không gian trong gương và thế giới bên ngoài. Nó không chỉ là lối ra vào mà còn có thể hiển thị cảnh tượng ngoại giới.

Dưới sự thúc giục của hệ thống, Shelir bước tới trước gương.

Trong gương hiện lên bóng dáng thanh niên sắc mặt tái nhợt, mi mắt mị hoặc, đôi mắt hồ ly vàng kim yêu khí mười phần. Bên cánh mũi trái điểm một nốt ruồi đỏ, tóc đen dài buộc tùy ý bằng dây lụa như thể vô tâm mà lại càng mê người.

"Ma kính ơi ma kính……"

Theo tiếng gọi vang lên từ bên ngoài, hình ảnh trong gương chớp mắt đã chuyển thành gương mặt kẻ đặt câu hỏi.

Là một người đàn ông trung niên hơi béo, mặc quần áo xa xỉ, tóc vuốt ngược rất thời thượng — Borsch.

Shelir nhanh chóng nhớ ra cái tên này.

Thương nhân giàu có nhất Caldera trấn.

Hơn nửa tháng trước từ tay một lái buôn lang thang đã bỏ tiền lớn mua được tấm "ma kính", cũng chính là Shelir.

Borsch gần đây vừa cưới người vợ thứ 9, hy vọng nàng ấy sẽ sinh cho mình một đứa con thừa kế xinh đẹp.

Lúc này, ông ta căng thẳng nhìn vào gương, hỏi vấn đề quan tâm nhất:

"Thần kỳ ma kính, xin cho ta biết: năm nay vị phu nhân thứ 9 Fuela của ta có thể sinh con cho ta không?"

Shelir đã quá quen với những câu hỏi kiểu này – từ khi bị biến thành ma kính, mỗi tháng hắn phải miễn phí trả lời một câu hỏi. Việc này đã kéo dài hơn hai năm, câu hỏi không ít điều kỳ lạ

- nên chuyện này đối với hắn chẳng có gì đặc biệt.

Shelir tháo chiếc lông chim cắm trên tóc, thong thả viết đáp án lên mặt gương.

"Fuela năm nay sẽ sinh con, nhưng không phải của ngươi  mà là của em trai ngươi, Lofeel."

Borsch như bị sét đánh tại chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!