Trong thiên điện
Ánh trăng như bạc chiếu xuống những bậc thang ngọc phía trước sân, một bàn tay trắng mịn, thon dài nhẹ nhàng vươn ra, ánh sáng nhạt của trăng chiếu lên những ngón tay trắng như ngọc, khiến làn da ấy trông như trong suốt.
"Trăng ở đây thật đẹp, không bị ô nhiễm bởi sương mù." Tô Vân Khanh khẽ thở dài.
Hệ thống:
"Ký chủ, hiện tại ngươi đã có 100 điểm, có muốn mua một số vật phẩm không?"
Tô Vân Khanh thở dài:
"Hệ thống, không ai dạy ngươi rằng khi người khác đang tân hưởng chuyện vui, thì không nên phá vỡ không khí sao?"
Hệ thống: ...
Sau hai giây, hệ thống phát điên:
"Ký chủ, mặc dù ngươi rất tài giỏi, nhưng cũng nên biết rằng ngươi chỉ còn sống được nửa năm nữa. Hoàn thành nhiệm vụ không chỉ tốt cho ta mà còn tốt cho ngươi đấy!"
Tô Vân Khanh liếc mắt một cái, cuối cùng thu tay lại, rồi tựa lưng vào chiếc gối mềm có viền vàng bên cạnh, nói:
"Vật phẩm thì tạm thời không mua nữa, để ta xem qua thông tin về nhân vật Kiếm Tôn đi."
Hệ thống ngạc nhiên, không hiểu vì sao Tô Vân Khanh không vội vàng mua vật phẩm, nhưng khi nghe cậu muốn xem thông tin về nhân vật nhiệm vụ, nó vẫn vui vẻ giúp đỡ.
Chẳng bao lâu, bảng thông tin về nhân vật Kiếm Tôn đã được hệ thống đưa ra.
Tô Vân Khanh tựa lưng vào gối, lặng lẽ xem.
Lần trước vì thời gian gấp rút, sự việc phát sinh đột ngột, Tô Vân Khanh chỉ kịp đọc qua mười chương đầu của câu chuyện để nhanh chóng làm quen với nhân vật và thân phận của cơ thể này.
Nhưng giờ đây, cậu nhận thấy rằng, hình tượng Kiếm Tôn trong câu chuyện so với những gì Tô Vân Khanh thấy trong mười chương đầu dường như có sự chênh lệch khá lớn.
Có lẽ, nhân vật này có một quá khứ bí ẩn.
Ánh mắt Tô Vân Khanh dõi theo từng dòng chữ, đôi mắt xinh đẹp của Tô Vân Khanh hơi nheo lại.
Là vậy sao...?
Không trách được Kiếm Tôn lại có thái độ lạnh lùng và chẳng màng gì đến thế gian.
Kiếm Tôn thật ra tên là Tiêu Tế, không giống như dự đoán của Tô Vân Khanh trước đó, y không phải là một thiên tài bẩm sinh, thể chất kiếm tiên vô song, mà là... xuất thân từ một kiếm tỳ thấp kém trong Kiếm Các.
Kiếm tỳ thường là những tu sĩ có linh căn kém cõi, gia cảnh nghèo khó, không còn đường sống, buộc phải bán mình cho Kiếm Các.
Sau đó, họ sẽ bị ép buộc luyện kiếm ý vào thân, nếu thành công, sẽ gia nhập Kiếm Các làm kiếm tỳ, suốt đời phục vụ; nếu thất bại, gia đình có thể nhận được chút tiền trợ cấp, còn thân xác sẽ bị ném vào kiếm lò thiêu hủy.
Tiêu Tế lúc đó vì muốn cứu mạng mẫu thân mới phải bán mình.
Mười năm đầu, Tiêu Tế vẫn chỉ là một kiếm tỳ bình thường trong Kiếm Các. Mãi cho đến trăm năm trước, một thanh đại kiếm từ trên trời rơi xuống, cắt đôi hai đại lục, xuyên qua một thung lũng kiếm ý, số mệnh Tiêu Tế mới hoàn toàn thay đổi.
Thanh đại kiếm khi ấy, kiếm ý tỏa ra khiến giới tu tiên chết chóc vô số, các trưởng lão của các môn phái lớn không ai có thể thu phục được thanh kiếm ấy, chỉ đành tạm thời phong ấn.
Các thế lực khác coi thanh kiếm như một vật xui xẻo, nhưng Kiếm Các lại nhìn thấy một tia hy vọng khác – bởi vì linh lực trong thế giới này đã phai mờ quá lâu, suốt năm trăm năm không ai còn bay lên được, mà thanh kiếm này hiển nhiên đến từ một thế giới cao hơn, nếu có thể thu phục nó, liệu có thể tìm được con đường bay lên thiên giới hay không?
Nghĩ đến đây, chủ Kiếm Các lập tức bí mật tổ chức một cuộc tuyển chọn trong nội bộ Kiếm Các.
Trước tiên, họ chọn ra một số kiếm tỳ có tư chất tương đối tốt, rồi bảo họ rằng, nếu có thể thu phục thanh kiếm ấy, thì trong khả năng có thể, sẽ đồng ý đáp ứng một điều kiện của họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!