Chương 23: Màu sắc cầu vồng

Editor: Typard

Beta

-er: Hằng Lê​

Vận số gần đây của Chương Cảnh trưởng cực kỳ tệ!

Tệ đến mức nào? Buổi chiều sòng bạc bị người ta gây rối, buổi tối bị đánh vào bệnh viện. Nếu là người bình thường, gã sẽ băm thành tám khúc làm mồi cho cá. Nhưng nguyên nhân khiến gã xui xẻo hết lần này đến lần khác như vậy lại là người nhà họ Bạch.

Đúng là... chỉ có thể nuốt răng gãy và máu vào lòng.

Mà càng làm cho gã tức giận là, người ngoài lại không cảm thấy là người nhà họ Bạch sai, chỉ cảm thấy gã bị xui xẻo!

Trong lòng Chương Cảnh trưởng âm u nghĩ, tất cả những chuyện xảy ra hôm nay, đợi đến mấy ngày nữa gã sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần, bất kể là con đàn bà ngu xuẩn Trần Mạn Du, hay là người nhà họ Bạch.

Gã đã bày mưu tính kế hoàn hảo, ngày tân hôn đó, lạy thiên địa xong sẽ sắp xếp người bắt Trần Mạn Du đi, đến lúc đó trực tiếp mang người bắt được đến Thiên Tân, chỉ cần hãm hại tên ngu xuẩn nhà họ Tạ kia, gã sẽ có lý do ra tay với sản nghiệp nhà họ Tạ ở Bắc Bình.

Nhà họ Tạ là thế gia vọng tộc ở Thiên Tân vệ, sản nghiệp phong phú, nếu Trần Mạn Du bị Tạ lão Nhị xâm phạm, vậy thì bọn họ đi Thiên Tân vệ làm khó dễ, cũng có thể lột một lớp da của nhà họ Tạ. Lợi ích trong đó, có thể tưởng tượng được.

Rồi sau đó gã sẽ không so đo việc Trần Mạn Du thất thân, vẫn đối xử tốt với cô ta như cũ, như thế tất nhiên Trần Mạn Du cũng cảm động. Phải biết Trần Mạn Du chỉ là hạng đàn bà con gái, nhưng lúc cô ta lấy chồng thì nhà họ Trần vẫn còn giàu mạnh, đồ cưới của cô ta cũng phong phú.

Sau đó cô ta lại lấy chồng thêm bốn lần nữa, tài sản trong tay khiến người ta đỏ mắt. Nếu tính kĩ Chương Cảnh trưởng tự nhận cẩn thận mưu đồ nhiều năm như vậy, cũng chưa chắc có tiền tài và tư sản bằng được cô ta.

Mà đợi đến lúc sáp nhập tư sản của Trần Mạn Du vào danh nghĩa của mình, gã sẽ không bỏ qua cho con đàn bà kia, mặc kệ gã bóp tròn bóp dẹp, hẳn là cô ta cũng không dám ra ngoài nói tiếng nào.

Trừ hai chỗ tốt này, thì chính là nhà họ Bạch, bọn họ sẽ vì để gã đối xử tốt với Trần Mạn Du đã thất thân, mà không ly dị, tất nhiên sẽ cực kỳ nhượng bộ. Nhà họ Trần càng dễ nói, gia thế đã không lớn bằng lúc trước, cho dù vắt sạch cũng chỉ nặn được chút xíu mỡ.

Nhưng nhà họ Bạch lại khác, Bạch Tu Nhiên là một thần tài kiếm tiền, rất bảo vệ Trần Mạn Du, nếu có thể nghiêng về phía gã thì lợi ích trong đó, càng không đếm xuể, không thể đo lường.

Nghĩ đến đây, Chương Cảnh trưởng hết sức hài lòng.

Cũng chỉ có nghĩ tới những chuyện này, gã mới có thể thoải mái một chút, không đến nỗi vì mình bị quấn thành xác ướp mà căm ghét con đàn bà ngu đần như heo Trần Mạn Du kia.

Lão Chương!

Chương Cảnh trưởng đang mưu tính, thì thấy cửa phòng được đẩy ra, ngoài cửa cô gáitoàn thân mặc sườn xám tinh xảo không phải ai khác, chính là Trần Mạn Du.

Hôm nay Trần Mạn Du mặc đồ thanh nhã màu xanh da trời, tóc búi cẩn thận, ngay cả trang điểm cũng điềm đạm hơn, tương đối ôn nhu uyển chuyển, cô xách hộp thức ăn vào phòng, ôn nhu:

"Hôm nay thân thể có khỏe hơn không?"

Trần Mạn Du liếc gã một cái, dịu dàng:

"Xem anh nói gì vậy, anh bị thương thành dạng này, em khôngtới chăm sóc anh, thì ai chăm sóc anh đây?"

cô đặt hộp thức ăn xuống, lại nói:

"Bác sĩ nói, dù anh không bị thương nặng, nhưng phải kiêng ăn, không thể ăn đồ ăn quá nhiều dầu mỡ. Em đặc biệt bảo vú Ngô nấu cháo trắng cho anh."

cô ngồi ở trước giường, nhẹ nhàng khuấy cái muỗng, mỉm cười:

"Đến đây, em đút cho anh."

Trần Mạn Du lập tức rơi lệ, cô nhẹ giọng: "Nhất định là anh đang trách em, nếu không phải vì em, anhcũng sẽ không đến dự tiệc nhà họ Bạch; nếu không đi dự tiệc nhà họ Bạch, anh cũng sẽ không gặp phải chuyện anh rể đánh đứa nhỏ; nếu không phải anh gặp anh rể đánh đứa nhỏ, anh cũng sẽ không bất ngờ ngã xuống mà bị thương.

Đều là em sai, tất cả đều là em sai...

"Trong lúc nhất thời kìm nén đến mặt bỏ bừng, rất tức! Nhưng bất kể gã kiềm nén đến đỏ bao nhiêu, bị bọc như xác ướp, nhìn chỗ nào ra được?"Cốc cốc!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!