Editor: Gà
Từ Yến Chu: "Vậy đệ biết phải làm một thúc thúc tốt như thế nào chưa, không chỉ nhìn hắn, chơi với hắn mà còn phải làm gương cho hắn."
Mặt mày Từ Yến Nam nhăn nhó trông giống hệt cái nhúm nhỏ đang nằm trên giường, "Huynh trưởng luôn kiểm tra việc học của đệ, lúc nào đệ cũng trả lời tốt, mỗi ngày làm xong bài tập đệ mới đến đây, tiên sinh còn khen đệ có tiến bộ đó."
"Việc học không tốn nhiều thời gian đúng không, Nguyên Nguyên?" Giọng nói Từ Yến Nam vẫn còn non nớt, Nguyên Nguyên rất thích nghe, đôi mắt mở to mà có thần, miệng y a lèm bèm nói chuyện, chặn ngang lời Từ Yến Chu đang định nói ở trong cổ họng.
Cố Diệu: "Học ra học, chơi ra chơi, không thể lẫn lộn vào nhau được, bài tập hôm nay làm xong thì còn có của ngày mai, học vấn là việc chưa bao giờ có điểm dừng, biển học là vô biên."
Mỗi lần Từ Yến Chu dùng giọng điệu này Từ Yến Nam đều luôn bài xích, nhưng đổi thành Cố Diệu cậu lại cảm thấy rất có lý, "Tẩu tử, đệ nhất định sẽ nghiêm túc cố gắng."
Nay Từ gia đã có hai tiểu bối, sang năm Từ Ấu Vi sinh xong sẽ thành ba, về sau, tiền đồ tươi sáng.
Tiệc đầy tháng chưa tới nhưng đã nhận được lễ vật từ các nơi gửi đến, ngày mồng ba tháng chín, khí trời hoàn toàn chuyển lạnh.
Sương giá sẽ rơi xuống vào sáng sớm và ban đêm, Cố Diệu thay cho Nguyên Nguyên một chiếc chăn bông nhỏ màu lam nhạt, chiếc chăn bông ngập tràn mùi nắng và mềm mại, nhưng điều làm Nguyên Nguyên vui nhất là được ngủ cùng Cố Diệu.
Bé ngủ say sưa trong mùi sữa thơm, nửa đêm dù cho bú hay thay tã bao nhiêu lần cũng không hề hay biết.
Nguyên Nguyên rất thích được nằm ở giữa Cố Diệu và Từ Yến Chu, bên trái là mẫu thân bên phải là phụ thân, chỉ cần như vậy bé có thể vui đến nỗi phun bong bóng.
Có điều Từ Yến Chu không vui chút nào.
Sợ đè lên hài tử nên hai người không dám nằm quá gần, Từ Yến Chu chỉ đành nằm cách Cố Diệu một khoảng xa.
Chàng nhìn Cố Diệu mà cả người nóng bừng, cảm thấy nàng đã gầy đi, thắt lưng càng thêm thon thả.
Trước khi có Nguyên Nguyên ôm vào lòng không quá vừa vặn, như bây giờ thật tốt, vừa trắng nõn vừa mềm mại.
Nguyên Nguyên mở to mắt tò mò nhìn khắp nơi, Từ Yến Chu vuốt ve da mặt hài tử một lúc rồi nói: "Tối nay…Hay là đem sang gửi chỗ nương đi…"
Cố Diệu: "Nửa đêm hắn đói bụng thì sao?"
Tã có thể thay nhưng đói bụng thì phải làm sao, Cố Diệu từng thử để nhũ nương cho bú, nhưng Nguyên Nguyên vẫn luôn mím miệng không chịu, sữa của nàng cũng nhiều bèn tự mình cho bú.
Từ Yến Chu trầm mặc một lát, chàng mắng: "Quỷ xoi mói, tiểu nhân tinh, đều là sữa sao lại giỏi phân biệt đâu là mẫu thân như vậy chứ."
Nguyên Nguyên còn chưa mọc răng, hàng lợi hồng hồng lộ ra, muốn cắn ngón tay Từ Yến Chu.
Từ Yến Chu trêu đùa hài tử, bỗng giật mình nhận ra mình không thể cứ tiếp tục thế này mãi, càng trêu càng tỉnh táo, phải dỗ đứa nhỏ ngủ thật nhanh thì bọn họ mới được ngủ.
Chàng nói: "Không còn sớm nữa, Nguyên Nguyên con nên ngủ rồi, phụ thân dỗ con ngủ có được không?"
Ngoại trừ cho bú thì những việc khác Từ Yến Chu đều đảm nhận, Nguyên Nguyên rất nhanh đã ngủ say.
Chàng lần nữa đề nghị: "A Diệu, hôm nay để Nguyên Nguyên nằm phía trong đi."
Cố Diệu mặc trung y màu xanh nhạt, suối tóc đen dài mới gội xong xõa tung trên vai, vì có con nhỏ nên nàng không dùng dầu tắm có mùi, trên người chỉ có một mùi hương thuần tự nhiên của cỏ cây, thấm vào ruột gan, vô cùng dễ chịu.
Cố Diệu: "Nguyên Nguyên vẫn luôn nằm ở giữa."
"Nhưng hôm nay ta muốn…A Diệu, nàng đã ra tháng, ta…" Từ Yến Chu dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn nàng, chàng ngồi cạnh giường kéo tay nàng: "A Diệu tốt, nàng không biết mấy ngày nay ta phải nhẫn nhịn cực khổ thế nào."
Thê tử của chàng có đôi khi sẽ ngây người âu yếm mà khẽ vuốt ve bụng mình, ánh mắt dịu dàng tha thiết, từ một cô nương nàng biến thành nữ nhân rồi làm mẫu thân, Cố Diệu dần rũ bỏ vẻ cường ngạnh của trước đây, trở nên xinh đẹp ôn nhu.
Một Cố Diệu dịu dàng nhu mì như vậy khiến Từ Yến Chu rất muốn gần gũi nàng lại vừa muốn bắt nạt.
Bị hài tử cản trở nhiều ngày, nếu hiểu chuyện một chút thì đã biết chọn nơi khác mà ngủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!