Chương 6: Tên Của Bé Con Yêu Tinh

Sit tuỳ ý ném thẻ gỗ ra ngoài.

Thẻ gỗ được ma thuật nâng lên giữa không trung, lần lượt trải ra, chữ được khắc trên thẻ toả ra ánh sáng xán lạn.

Các bé yêu tinh đều thích những đồ vật lấp lánh.

Thư Lê cũng không ngoại lệ.

Một tấm thẻ bay tới trước mặt cậu, Thư Lê tò mò giơ tay ra chộp lấy.

Nhưng còn chưa kịp chạm vào thì tấm thẻ gỗ đã như có sinh mệnh mà lùi về sau, làm cậu chỉ chộp được không khí.

À?.

Thư Lê xấu hổ rụt tay về.

Cậu bị một tấm thẻ gỗ kỳ thị rồi sao?

Tóc đỏ ngồi bên trái thấy thẻ gỗ không nể mặt đại ca của nhóc thì cau mày, hùng hổ nhào tới tấm thẻ kia.

Tấm thẻ gỗ dường như bị khí thế của nhóc doạ sợ, đứng yên không nhúc nhích.

Tóc đỏ dễ như trở bàn tay nắm lấy nó, kiêu ngạo nâng cằm, cực kỳ đắc ý.

Thư Lê giơ ngón cái với nhóc:Giỏi lắm.

Tóc đỏ nhoẻn miệng cười, đưa tấm thẻ gỗ trong tay cho cậu.

"Không cần đưa cho tôi. Cậu cướp được thì nó là của cậu".

Thư Lê lắc đầu.

Ê a!.

Tóc đỏ mất hứng bĩu môi.

Không phải cậu muốn sao? Nhóc đã cướp giúp cậu rồi, tại sao lại từ chối?

Tóc đỏ khăng khăng nhét thẻ gỗ vào lòng Thư Lê.

Trước khi kịp buông tay thì tấm thẻ gỗ bỗng hoá thành một cái vòng mắt xích, tự động đeo lên cổ nhóc.

Tóc đỏ và Thư Lê cùng trợn mắt há mồm.

Sit và Aisha thấy thế thì nhìn nhau cười.

Tóc đỏ nghi ngờ mà sờ cái vòng trên cổ, tấm thẻ gỗ thu nhỏ lại một cỡ, biến thành miếng trang sức tinh xảo, chữ trên mặt thẻ cũng không còn phát sáng nữa.

"Disio, đây là tên của em".

Sit cười tủm tỉm chỉ vào tóc đỏ:

"Nhớ kỹ, từ nay trở đi, em tên là Disio. Nào, đọc theo anh nào. DI -SI-O".

Sit lặp lại hai lần, tóc đỏ nghiêng đầu nhỏ, mở miệng đọc theo:Di, si,o.

"Giỏi lắm! Em phát âm rất chuẩn".

Sit chỉ vào chính mình và những người khác, lần lượt giới thiệu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!