Chương 3: Là Xuyên Qua Không Phải Là Mơ

Có Aisha gia nhập, Saya có thể vui vẻ đem con bỏ chợ.

Các bé yêu tinh đều mặc quần áo xinh đẹp, đứa nào cũng hương phấn ngọc ngà, giương cánh bay lên không trung, sáng lên như những con đom đóm.

Saya chỉ vào tiểu yêu tinh đang thoả mãn uống xong mật hoa, nói với Aisha:

"Bé này được Vương chúc phúc đấy, ban cho cái tên Sperion".

"Được Vương chúc phúc sao? Em ấy thật may mắn".

Aisha rung cánh, tới gần quan sát.

Đứa bé này có mái tóc vàng óng giống với Tinh Linh Vương, đôi mắt xanh lá như màu cỏ non, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế.

Bởi vì mới khóc xong nên chóp mũi còn hơi ửng hồng, khoé mắt còn vương lệ, trên đầu đội một vòng hoa nhỏ, nhìn vừa đáng yêu vừa đáng thương.

"Hi, bạn nhỏ Sperion, chị là Aisha, là giáo viên hướng dẫn chăm sóc cho các em".

Aisha nhón mũi chân chạm đất, uyển chuyển dừng ở trước mặt Thư Lê.

Thư Lê nhìn yêu tinh thành niên đột nhiên xuất hiện trước mắt, đôi mắt trong veo khẽ chớp.

Tốt quá rồi!

Cuối cùng cũng không cần đối mặt với người khổng lồ nữa!

Tuy rằng yêu tinh tóc bạc lớn hơn cậu rất nhiêu, nhưng kích cỡ vẫn tính là bình thường.

Cậu đứng với cô ấy chỉ như trẻ con với người trưởng thành.

"Ngại quá, chị nói gì em không hiểu".

Thư Lê lễ phép đáp lại:

"Cảm ơn quần áo của chị, mặc rất thoải mái. Chỉ là có một vấn đề nhỏ.... chị có qu/ần lót không ạ?".

Cậu ngượng ngùng dùng tay miêu tả hình dáng của qu/ần lót tứ giác, gương mặt nóng lên.

Saya khom lưng đến gần bàn mây, làm mặt quỷ với Aisha:

"Em ấy thú vị lắm đúng không? Mới sinh mà đã muốn giao lưu với chúng ta".

Đáng tiếc bé con không nói được, chỉ có thể chi chi như côn trùng kêu, giọng sữa mềm mại khiến người ta nhũn cả tim.

Đúng là rất thú vị.

Aisha gật đầu tán thành, nhìn chằm chằm vào tay béo của bé con:

"Ẻm đang mô tả cái gì vậy?".

Saya không chắc chắn nói:

"Một hình..... tứ giác?".

Hình tứ giác?.

Aisha suy đoán:

"Em ấy muốn đồ chơi à?".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!