Chương 9: (Vô Đề)

***

Thời điểm trời tối đen Tạ Ninh mới về đến nhà, đã 7 giờ tối rồi.

Cụ tổ của Tạ gia để lại căn nhà cũng không lớn, hai phòng ngủ một phòng khách hơn 60m vuông, nằm trong một tiểu khu xưa cũ chắc cỡ 50 năm. Tạ gia dọn vào ở một tháng, cả tiểu khu đều đã biết nhà số 3 có một người đàn ông mập mạp cùng một đứa bé xinh đẹp chuyển đến.

Mới vừa bước vào cửa, bố Tạ đã vui mừng tươi cười ra đón:

"Ninh Ninh, hôm nay sao về muộn vậy, cùng cậu Đoàn hẹn hò đúng không?"

"Cậu ấy tên Đoàn Lăng."

Tạ Ninh đổi giày, bất đắc dĩ nói.

Kỳ quái, đây rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt, Tạ Ninh đối với ông bố cho không này lại hoàn toàn không thấy lạ lẫm, thậm chí còn cảm thấy thân thiết một cách quỷ dị.

Trong trí nhớ, tuy bố Tạ làm ăn buôn bán luôn bị lừa nhưng đối với đứa con trai là nguyên chủ đây lại rất tốt.

"Có tiền thì là thiếu gia."

Bố Tạ vô tư vẫy vẫy cái muôi, chẳng có chút kiêu ngạo của nhà giàu mới nổi:

"Sao? Bắt lấy được không?"

Cái gì?

Bố Tạ hóng hớt hỏi:

"Muộn vậy mới về thế không phải hẹn hò à?"

Tạ Ninh mặt trắng bệch, nếu nói là thẹn thùng chi bằng nói là hoảng sợ thì đúng hơn.

Không phải!

Hẹn hò? Cậu không có tà tâm cũng không to gan vậy đâu.

Ham sắc đẹp thì hậu quả chính là một tương lai không thấy được ánh mặt trời. Nếu hẹn hò thật, mấy hũ dấm theo đuổi Đoàn Lăng chỉ sợ là nhắm vào cậu đến thiên hoang địa lão.

"Ồ, không việc gì, cũng không vội, mấy đứa mới ở chung, cứ từ từ mà tiến."

Lúc bố Tạ vào bếp bận rộn, Tạ Ninh mới có thể vào toilet, chân chính nhìn diện mạo mới của mình.

So sánh với giọng nói hào sảng cùng vẻ ngoài tròn trịa của bố Tạ, cậu lớn lên nhìn rất tinh tế.

Cậu không biết vốn dĩ nguyên chủ nhìn như thế nào, nhưng nhìn vào trong gương, đây vẫn là gương mặt ở thế giới kia của cậu, chẳng chút liên quan nào với ngoại hình bố Tạ.

Nếu hai người đi trên đường thì hoàn toàn không giống cha con, càng giống như một tiểu thiếu gia đưa đầu bếp đi dạo vậy.

Cơ mà bố Tạ chỉ là béo, chứ chẳng có tí tay nghề nấu ăn nào.

hongduala9

Lúc ăn cơm, Tạ Ninh im lặng nuốt thức ăn đen thui vào miệng, một lần nữa chui vào trong bếp nấu hai bát mỳ, cùng lót bụng với bố Tạ đang xấu hổ đỏ bừng mặt.

"Tạ Ninh à, có phải bố quá vô dụng hay không…"

- bố Tạ dè dặt hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!