Chương 62: (Vô Đề)

Edit: Hạ Vy (Wa. ttpad HaVyon0602, vui lòng đọc đúng địa chỉ tôn trọng editor)

Huống chi cho dù cậu muốn nếm thử, thì bây giờ cũng không có ai cho cậu thử cả.

Người loại trừ đầu tiên chính là Lâu Khải.

Nguyên Húc rối rắm hai ngày, không nghĩ ra được manh mối gì, dứt khoát ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa.

Cậu còn nhớ Lâu Khải để không ít người bên cạnh mình, cho nên cố ý đi tới chỗ ít người, không dấu vết quan sát xung quanh.

Có lẽ sợ cậu nhìn ra, nên những người vệ sĩ mặc đồ thường kia không đứng quá gần cậu, ngược lại làm cho một ít người có cơ hội thừa nước đục thả câu.

Nhìn một người đàn ông đang lao về phía mình, xấu hổ mà sửa sang lại cổ áo, Nguyên Húc nhướng mày, Anh là ai?

"Chào cậu, Nguyên tiên sinh, lần đầu gặp mặt."

Người nọ ho nhẹ một tiếng,

"Lâu Đổng của chúng tôi muốn gặp ngài."

Lâu đổng? Nguyên Húc nhìn y hai giây, cuời nói,

"Tôi chỉ quen một Lâu Đổng, nhưng tôi cảm thấy người tôi biết không phải người anh nói."

Đúng vậy.

Người nọ sảng khoái gật đầu:

"Tôi nói là mẹ của Lâu Khải, tộc trưởng đương nhiệm của Lâu gia."

"Tôi nghĩ mình có thể từ chối." Nguyên Húc mở tay,

"Rõ ràng, chỉ cần tôi không đồng ý, anh cũng không có cách nào bắt tôi đi gặp bà ta."

Nhưng... Người nọ không ngờ cậu dứt khoát từ chối như vậy, nói lắp một chút,

"Không phải cậu muốn yêu đương với Lâu Khải à, chẳng lẽ không định gặp Lâu Đổng?"

Nguyên Húc thở dài:

"Đầu tiên, tôi không định yêu đương với Lâu Khải, thứ hai, quan hệ giữa Lâu Khải và Lâu gia không tốt, dù cho chúng tôi thật sự quen nhau, cũng không nhất định phải gặp gia trưởng của ảnh."

Hơn nữa -- Cậu kéo dài giọng nói, nói thêm,

"Tôi không hề hứng thú với Lâu Đổng nhà anh, phiền anh sau này đừng quấy rầy tôi nữa."

Dứt lời, cậu vòng qua người nọ chuẩn bị rời đi.

Khoan đã! Người nọ vươn tay muốn ngăn cậu lại,

"Lâu Đổng nói, nếu cậu không muốn ở bên Lâu Khải nữa, thì càng nên gặp bà ấy một lần."

Ỏ? Nguyên Húc nhắc tới vài phần hứng thú: Bà ta nói như vậy?

Đúng vậy. Dường như sợ cậu đi, người nọ vội vàng nói,

"Lâu Đổng nói, dựa vào tính cách của Lâu Khải, nhắm tới cái gì rồi thì sẽ không từ thủ đoạn đạt được nó, không đến tay tuyệt đối không vứt bỏ. Mặc dù thủ đoạn bây giờ của hắn không quá mạnh mẽ, nhưng nếu cậu vẫn luôn từ chối, nói không chừng hắn sẽ làm ra chuyện đáng sợ lắm."

"Nghe đánh giá này trông không giống như mẹ con nhỉ." Nguyên Húc khoanh tay, chợt sửa lại ý định,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!