Chương 8: (Vô Đề)

Trì Vãn sau khi căn dặn xong liền lập tức rời khỏi phòng, chọn đến nhà bếp tìm chút gì đó lót dạ, rồi tự mình sắc thuốc cho Ngu Cửu Châu. Dù sao cũng hơn là ở lại phòng, ngộ nhỡ Ngu Cửu Châu lúc nào đó lại nổi giận, trực tiếp vung chủy thủ về phía nàng thì biết làm sao?

Chỉ mong Ngu Cửu Châu giờ đây đã tỉnh táo hơn một chút, biết cân nhắc lợi hại. Giết nàng lúc này chưa chắc đã phải lựa chọn tốt, giữ lại một mạng có lẽ còn hữu ích hơn.

Điều Trì Vãn cần nhất hiện giờ chính là thời gian. Chỉ cần có thời gian, nàng sẽ có thêm cơ hội xoay chuyển vận mệnh. Dù chỉ là một tia cơ hội, nàng cũng muốn thử xem.

Nhà bếp phủ Công chúa khá sạch sẽ, dụng cụ cũng đầy đủ, thuốc trong hiệu thuốc cũng đã lấy về. Tỳ nữ đang chuẩn bị sắc thuốc thấy Trì Vãn bước vào, hơi chần chừ hỏi:

"Phò mã muốn làm gì vậy?"

"Dĩ nhiên là tự tay sắc thuốc cho điện hạ rồi."

"Chuyện này... để nô tỳ làm là được."

Trì Vãn lập tức bảo vệ quyền "chủ quyền" của mình, thẳng thắn nói: "Sao có thể gọi là 'chuyện như vậy'? Cho điện hạ uống thuốc là chuyện lớn, đương nhiên ta phải đích thân làm."

Tỳ nữ bên cạnh liếc mắt ra hiệu cho một người khác rời khỏi nhà bếp. Chẳng bao lâu sau, Ngu Cửu Châu đã nghe được toàn bộ lời Trì Vãn nói từ miệng tỳ nữ, không sót một chữ.

Ngu Cửu Châu ngoài mặt không có phản ứng gì, nhưng trong lòng lại dấy lên một tia nghi hoặc. Nàng nhớ rõ đời trước, sau khi Trì Vãn hạ độc nàng, liền trốn vào Hoài Ân Hầu phủ. Cả hai không có cơ hội đối mặt. Về sau thế cục càng lúc càng căng thẳng, nàng cũng chỉ có thể tạm thời lưu lại một mạng cho Trì Vãn.

Nhưng đời này dường như khác biệt. Trì Vãn không sợ chết sao? Hay nàng nghĩ rằng kết cục đời này không đến nỗi quá tệ, nên không cần phải trốn tránh?

Hôm qua và cả hôm nay, Xuân Quy đều kể lại rõ ràng, Trì Vãn chính là người giúp nàng châm cứu, giải độc. Nhưng... từ khi nào Trì Vãn biết y thuật?

Không chỉ biết, mà còn xuống tay rất thành thạo. Vừa rồi còn một mực đích thân sắc thuốc, chẳng lẽ không phải nhân cơ hội để ngấm ngầm hạ độc?

"Xuân Quy, gọi Thu Lai hồi phủ." Nàng trầm giọng dặn.

"Thu Lai đang trên đường trở về, còn cần ba ngày nữa mới tới nơi. Nhưng Lưu Viện Phán cùng các vị ngự y khác đều có mặt trong phủ," Xuân Quy đáp.

"Vậy thì để Lưu Viện Phán tới khám bệnh cho ta."

Ngu Cửu Châu không tin Trì Vãn có thể tốt bụng như vậy, nàng chưa từng nghe nói Trì Vãn biết y. Dù có sống lại một đời, không còn là kẻ gây họa như trước, nhưng nếu thân thể nàng bị động tay động chân gì, thì đúng là tai họa lớn.

Không thể không nói, hiện giờ trong mắt Ngu Cửu Châu, độ thiện cảm dành cho Trì Vãn vẫn là con số âm.

Lưu Viện Phán vẫn chờ ở ngoài, được triệu kiến lập tức vào phủ, hành lễ khám bệnh một lúc, rồi mới cẩn thận bẩm báo.

"Thân thể điện hạ vẫn còn suy nhược, cần điều dưỡng thêm hai ngày nữa. Dựa theo đơn thuốc phò mã kê thì có thể tiếp tục dùng. Thuốc rất ôn hòa, không hại khí huyết."

Ngu Cửu Châu hờ hững hỏi: "Ngươi xác định đây là đơn thuốc do phò mã kê?"

Đúng lúc ấy, Trì Vãn mang thuốc tới, thấy ánh mắt nghi hoặc của nàng thì lập tức hiểu ra. Nàng đưa thuốc cho tỳ nữ bên cạnh, bình thản nói:

"Điện hạ, đến giờ uống thuốc rồi."

Chén thuốc nóng bốc khói, vị nồng đậm. Trong lòng Ngu Cửu Châu thầm nghĩ thuốc này có phải là "mở đường quy tiên" không?

Thấy nàng còn do dự, Trì Vãn múc một muỗng nếm thử, lập tức nhăn mày, thở dài.

"Nhiệt độ vừa vặn, có thể uống. Nhưng nên thêm chút mứt hoa quả."

Hạ Khứ bị nàng chọc cười, "Phò mã mà cũng sợ uống thuốc sao?"

Hạ Khứ vốn rất ghét Trì Vãn, có thể chê trách thì tuyệt đối không nể nang. Phò mã thì đã sao, chức quan còn chẳng bằng nàng.

Không phải Càn nguyên thì không thể làm quan, đó là quy định của Đại Chu. Nhưng bệ hạ lại vì công chúa mà phá lệ. Những người thiếp thân hầu hạ công chúa đều là người khôn trạch, chỉ có đám Vương Phó và Trưởng Sử ở tiền viện mới cần là Càn nguyên.

Có thể dùng thân phận Khôn trạch mà được phong làm tướng quân, cái giá phải trả là nỗ lực gấp trăm ngàn lần Càn nguyên. Tính tình Hạ Khứ không được dịu dàng cho lắm, thẳng thắn, cứng đầu. Có thể được phong làm chính ngũ phẩm Tướng Quân, toàn bộ đều nhờ thực lực, không có chút quan hệ hay chống lưng nào. Vì vậy nàng vẫn không ưa nổi tiền thân của Trì Vãn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!