Chương 49: (Vô Đề)

Xuân Quy bị phạt xuống nhà bếp nhóm lửa. Nàng vốn là nữ quan thân cận bên cạnh Trưởng Công Chúa, ngày thường chưa từng phải làm mấy việc nặng nhọc thế này, kết quả là toàn thân lấm lem khói bụi. Lúc này Ngu Cửu Châu mới chịu tha cho nàng một lần.

Nói bậy thì phải bị phạt, không có ngoại lệ.

Về phần Trì Vãn, ban đầu nàng còn không biết phía sau mình có ám vệ theo dõi. Lúc nàng dạo quanh Phường Bình Khang, cái gì cũng thấy mới mẻ.

Phường Bình Khang chính là khu phố ăn chơi về đêm nổi tiếng thời xưa. Lần trước khi đi du thuyền, nàng cũng có lướt ngang qua, nhưng chỉ đứng trên thuyền nhìn một lúc, chứ chưa thật sự bước chân vào chơi thử.

Theo sau nàng là hai ám vệ, không lên tiếng. Ám Thập thở dài: "Phò mã chẳng phải nói muốn tới Bình Khang Phường sao? Vậy mà đi vòng vòng suốt nửa canh giờ rồi, ngay cả một đồng tiền cũng chưa tiêu."

Ám Thập Nhất gật đầu đồng tình:

"Đúng thế, ngươi xem Trần Viễn ôm bao nhiêu đồ như vậy, bên kia Bình Khang Phường chắc đang sốt ruột đợi."

Ám Thập nói: "Cũng đúng, người của Hoàng Thành Ty mới được triệu tới chưa lâu, ngân lượng đều giao hết cho Hoàng Duyệt Trừng rồi, giờ chắc họ mới đang ăn cơm thôi."

Ám Thập Nhất lại thở dài: "Không ngờ phò mã lại là người có tính tình như vậy... nhưng cũng thú vị thật."

Hai người đang nhỏ giọng trò chuyện, thì phía sau bỗng vang lên một tiếng nói:b"Hai người các ngươi đừng có thảo luận ta nữa, mau đem mấy thứ đồ này về phủ công chúa cho điện hạ."

Hai ám vệ tròn mắt nhìn nhau. Ánh mắt phò mã rõ ràng đã dừng lại trên họ từ lâu, mà họ lại không hề nhận ra như vậy chẳng phải quá kém cỏi rồi sao?

Ám Thập: "?"

Ám Thập Nhất: "?"

"Phò mã?!"Hai người đồng thanh, hoàn toàn không biết Trì Vãn đã đứng sau mình từ khi nào.

Trì Vãn đưa hết đồ trên tay Trần Viễn cho hai người, nói: "Trần Viễn lẽ nào không nói với các ngươi, ta học là công phu nội gia, cảm giác với ánh mắt người khác cực kỳ nhạy bén sao?"

Chỉ cần là người có công phu nội gia, nếu không gặp phải cao thủ cùng cấp, thì dù ở giữa đám đông, chỉ cần có người liếc nhìn một cái bất kể là có thiện ý, ác ý hay vô tình nàng đều có thể phát hiện ra.

Ám Thập và Ám Thập Nhất xấu hổ cúi đầu. Lần này xong rồi, bị phát hiện theo dõi, chắc chắn sau này phải huấn luyện lại từ đầu.

Nhưng phò mã đã phân phó, họ cũng không thể không làm. Ám Thập dặn:

"Thập Nhất, ngươi đem mấy món này về phủ công chúa trước."

"Được." Ám Thập Nhất không từ chối, ôm đồ rồi rời đi.

Ám Thập hành lễ với Trì Vãn rồi ẩn mình trong bóng tối, tiếp tục thực hiện nhiệm vụ được giao.

Nàng vừa ẩn thân, đã lập tức triệu thêm người, rất nhanh bên cạnh đã có hai ám vệ khác xuất hiện.

Một người nói: "A Thập, chuyện này điện hạ đã nói rồi, theo dõi phò mã không cần giấu diếm, nếu bị phát hiện cũng không sao. Lão đại cũng nói rồi, phò mã là cao thủ nội gia, bị nàng phát hiện cũng không phải do các ngươi kém."

Ám Thập vẫn tự trách. "Lão đại thật sự không phạt sao?"

"Không phạt."

Việc Trì Vãn là cao thủ nội gia, ám vệ đều biết, chỉ là không ngờ nàng lại lợi hại đến mức này cả đám ám vệ chuyên theo dõi cao thủ cũng bị nàng phát hiện.

Phải biết, bọn họ từng theo dõi không ít người luyện nội công, nhưng chưa từng bị phát hiện. Trì Vãn là người đầu tiên.

Người ta nói, công phu nội gia chia làm năm tầng nhập môn, tiểu thành, thâm hậu, đại thành, viên mãn.

Chưởng môn Võ Đang Sơn và Thiên sư Long Hổ Sơn đều là cấp đại thành, có thể nhảy cao mười mét, đứng trên một chiếc lá mà vẫn tiếp tục bật nhảy cao hơn. Loại cao thủ này có thể tay không leo vách núi trăm trượng, mũi chân chạm nước vượt qua sông rộng mấy chục mét.

Nội lực lợi hại như vậy, toàn Đại Chu hiện chỉ có hai người một là Trương Chân Nhân, hai là Lôi Thôi Đạo Nhân cả hai được đồn là sống đến hơn ba trăm tuổi. Ngoài họ ra, chưa từng có ai đạt đến viên mãn, còn đại thành thì sống đến trăm tuổi là điều hoàn toàn có thể.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!