Lâm Bất Vi vừa trông thấy Trì Vãn, ánh mắt đầu tiên liền phát hiện nàng đã thay đổi.
Trước kia không phải hắn chưa từng gặp nàng. Khi ấy, chỉ cần nhìn ánh mắt nàng đảo qua, liền thấy chẳng giống người đứng đắn. Trên người chẳng có lấy nửa phần khí chất huân quý xuất thân danh môn, ngược lại giống như một tên trộm vặt.
Rõ ràng sở hữu tướng mạo tốt như vậy, thế mà lại bị khí chất trên người phá hỏng hết cả.
Nhưng lần này gặp lại, khí chất trên người nàng hoàn toàn khác biệt, thay đổi lớn đến mức khó tin. Người vẫn là người ấy, nhưng khí chất thì đã như lột xác.
Tuy không ngạo nghễ như Trưởng Công Chúa, nhưng lại vô cùng đúng mực. Mỗi cử chỉ đều thong dong tự nhiên. Không giống như xuất thân từ dòng dõi huân quý, mà càng giống con cháu thế gia văn thần được dạy dỗ cẩn thận từ nhỏ
- ôn hòa, nho nhã.
Hoài An Bá Phủ nuôi dạy không ra người như vậy. Bản lĩnh của phò mã, rốt cuộc là học từ đâu? E rằng sau lưng nàng còn có người khác chỉ dạy. Chỉ có điều, một người như phò mã lại có thể che giấu nhiều năm như vậy, quả thật không đơn giản.
Nghĩ lại cũng hợp lý. Hoài An Bá Phủ vốn muốn dưỡng nàng thành kẻ vô dụng. Nếu nàng thật sự thông minh, muốn sống yên ổn mà trưởng thành, thoát khỏi phủ Bá, thì giả vờ làm phế vật chính là cách tốt nhất.
Phò mã thích đánh cược, mê rượu ngon, nhưng chưa từng gây ra đại họa. Chuyện lớn duy nhất, chính là thành thân với Trưởng Công Chúa. Bảo nàng là phế vật? Hắn là người đầu tiên không tin.
Tiếc rằng nhiều người nhìn không ra, vẫn cho rằng phò mã chẳng ra gì.
Trong lòng, Lâm Bất Vi đã ngầm xác định Trì Vãn là một người thông minh, ẩn nhẫn ngụy trang nhiều năm, tất cả những chuyện trước kia đều là để thoát khỏi Hoài An Bá Phủ.
Bên ngoài chẳng phải đã truyền ra Trì Vãn là con gái của Trì Minh Văn, là Trì Minh Vũ vì tranh tước vị mà âm mưu hãm hại?
Có lời đồn, phò mã đã sớm biết rõ chuyện của mẫu thân, vì báo thù nên âm thầm nhẫn nhịn nhiều năm, cuối cùng nắm được chứng cứ trong tay, rồi đưa thẳng tới trước mặt hoàng thượng.
Thực tế là còn phải kiêng dè nhà họ Trì, không thể ra tay quá tuyệt. Nếu tàn nhẫn hơn chút nữa, e rằng Trì gia cũng không giữ nổi tước vị.
Giờ Trì gia vẫn còn giữ được danh phận, chỉ bị giáng tước, chưa bị tước bỏ hoàn toàn
- vậy cũng xem như không đến nỗi bất hiếu với tổ tông.
Ban đầu có không ít người ngoài mặt không nói gì, sau lưng lại chửi bới Trì Vãn. Cũng có người toan tính liên kết lại để tìm cách dâng tấu vạch tội nàng. Thế nhưng một số tin tức truyền về sau đó, danh tiếng của Trì Vãn lập tức thay đổi chóng mặt.
Đặc biệt là sau chuyện Viên Các Lão tức giận đến ngất xỉu trước cổng cung, rồi bị Trì Vãn động viên học trò, mời toàn bộ rời khỏi cửa cung. Những lời nói có tính thức tỉnh dân tâm kia, khiến trong mắt rất nhiều thư sinh và bách tính phò mã trở thành người liêm khiết chính trực, trung quân ái quốc, quan tâm muôn dân xứng đáng là vị thần tử cứng cỏi, là quan tốt của dân.
Với danh tiếng như vậy, còn ai dám vạch tội phò mã? Người dám làm, chẳng phải tự biến mình thành gian thần sao?
Phải nói rằng, phò mã này ra tay quả thật cao minh. Lâm Bất Vi làm thương nhân, ngày nào cũng giao thiệp với quan lại, làm sao lại không rõ triều đình mưu tính thế nào.
Bên ngoài đồn rằng chuyện ấy bắt nguồn từ trong cung, vậy thì không thể xem như lời đồn nữa. Có nghĩa là hoàng thượng đã mặc nhiên chấp thuận, thậm chí có thể nói hoàng thượng đang dọn đường cho phò mã.
Phò mã đã ôm được "chân lớn" như vậy, ai còn dám gây khó dễ nàng chứ? Có điều... Phò mã có định quay lại tính sổ với người khác hay không?
Trong lòng chợt cảm thấy lạnh sống lưng, Lâm Bất Vi nhìn Trì Vãn đang mỉm cười đi tới từ xa, lập tức đứng dậy nghênh đón.
Thấy nàng đến gần, hắn vội vàng hành lễ: "Thần Lâm Bất Vi, tham kiến phò mã."
"Không cần đa lễ."
Trì Vãn ngồi xuống ghế chủ vị. Nàng biết người tới là gia chủ Lâm gia. Dù là hoàng thương thì cũng được xem là quan, có chức tán quan trong người, nhưng phẩm cấp không cao
- hẳn là ngũ phẩm.
Lâm gia trực tiếp làm việc dưới trướng Thiếu Phủ của hoàng đế cũng xem như thương nhân nhà nước.
Thực ra, mỗi tỉnh đều có quan thương riêng, làm việc cho Thiếu Phủ ở địa phương. Nhưng Lâm gia lại trực tiếp phụ trách dưới tay hoàng đế, chứng tỏ quy mô làm ăn rất lớn.
"Lâm Đại Phu hôm nay tìm ta có chuyện gì, cứ nói thẳng là được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!