Đại Minh Cung là trung tâm quyền lực của triều Đại Chu. Các nghi lễ lớn và đại triều hội của triều đình đều được tổ chức ở đây, thường là tại điện Hàm Nguyên. Ở phía bắc điện Hàm Nguyên là điện Tuyên Chính nơi Hoàng đế thiết triều, tiếp các sứ thần và tổ chức kỳ thi Đình. Đây là nơi được sử dụng thường xuyên nhất trong các hoạt động chính trị của triều đình.
Điện Tuyên Chính chủ yếu là nơi làm việc của Nội Các, Bí Thư Giám, sau đó là Ngự Sử Đài và Hoằng Văn Quán. Hoằng Văn Quán là nơi tuyển chọn con cháu hoàng tộc và công thần thế gia vào học, còn cao cấp hơn cả Quốc Tử Giám.
Nơi Hoàng đế thường ở nhất là điện Tử Thần
- có thể xem là tẩm cung, chỉ hậu phi hoặc thần tử thân cận mới được phép vào. Ngự Thư Phòng nơi hoàng đế làm việc riêng cũng nằm ở trong này.
Đi tiếp sâu vào bên trong Đại Minh Cung mới là khu hậu cung. Hoàng hậu ở tại cung Chính Dương. Trong hoàng cung, chỉ nơi ở của hoàng đế, hoàng hậu và thái tử mới được gọi là "cung", còn các phi tần chỉ được ở "điện".
Ngu Cửu Châu hiện đang ở Vĩnh An điện. Dù không phải là Đông Cung, nhưng đây là một trong những nơi cao cấp nhất, chỉ dưới cung của hoàng đế và hoàng hậu, và nằm sát bên cạnh Chính Dương Cung.
Tối qua, Trì Vãn đã tranh thủ ôn lại một lượt kiến thức về hoàng cung. Thân thể tiền nhiệm của nàng biết qua loa về các vị trí trong cung, nhưng cụ thể nằm ở đâu thì không rõ, cũng không có bản đồ, chỉ cần đi lạc là tiêu.
Vì thế, nàng quyết định cứ theo sát Ngu Cửu Châu không rời nửa bước, tránh lạc đường trong hoàng cung rồi phạm phải điều kiêng kỵ lúc đó cho dù giữ được tính mạng, cũng chẳng thu được lợi gì.
Hai người vừa đến ngoài điện Tử Thần, liền bị một thái giám chặn lại. Trì Vãn nhận ra người này
- chính là người đã truyền thánh chỉ cho nàng hôm trước.
"Nô tài Uông Hải tham kiến công chúa điện hạ."
Ngu Cửu Châu gật đầu, hỏi: "Phụ hoàng đâu rồi?"
Trên mặt Uông Hải lộ ra vẻ lo lắng: "Bệ hạ đang ở Ngự Thư phòng, Thủ phụ đại nhân vừa tới."
Thủ phụ là Cao Chính
- thi đỗ thám hoa năm Thánh Nguyên thứ hai, được bổ nhiệm làm biên tu Hàn Lâm Viện. Năm thứ năm thì ra ngoài nhậm chức, mười năm sau mới trở lại kinh đô. Đến năm Thánh Nguyên thứ hai mươi hai thì vào Nội Vác. Năm nay Hoàng đế đã trị vì đến năm thứ năm mươi bảy, mà Cao Chính thì năm mươi ba tuổi
- có thể xem là quân thần gắn bó suốt cả đời. Thế nhưng cuối cùng, vẫn là Cao Chính phụ lòng hoàng đế.
Ngu Cửu Châu cau mày: "Không phải nói phụ hoàng đang bệnh, sao còn gặp đại thần?"
Uông Hải lắc đầu: "Điện hạ không biết, Thủ Phụ (có thể là Tể Tướng) đến để xin cáo lão hồi hương."
Xin nghỉ vào đêm giao thừa? Việc này rõ ràng là cố tình ép hoàng đế không thể phê chuẩn.
Cao Chính là người đọc sách, nhưng cũng là một chính trị gia, tâm cơ sâu xa, tuyệt đối không đơn giản là muốn lui về ở ẩn.
Trì Vãn nhớ trong nguyên tác tiểu thuyết có nhắc đến người này, tuy chỉ thoáng qua, nhưng nàng biết rõ Cao Chính là người ủng hộ Bảo An Vương, muốn tôn cha ruột của Bảo An Vương làm hoàng đế, còn hoàng đế hiện tại tức Thánh Nguyên Đế
- thì bị hạ xuống thành hoàng bá, chứ không phải hoàng khảo (cha ruột). Vì vậy, sau khi Bảo An Vương đăng cơ, Cao Chính vẫn vững vàng ở vị trí Thủ Phụ.
Nếu Ngu Cửu Châu thật sự đã sống lại, thì chắc chắn sẽ không có cảm tình gì với Cao Chính.
Quả nhiên, Trì Vãn vừa quay đầu đã thấy Ngu Cửu Châu cau chặt mày. Nhưng nàng rất kiềm chế, không biểu lộ gì rõ ràng có vẻ như chỉ đang lo lắng cho sức khỏe của hoàng đế.
Ngay sau đó, Ngu Cửu Châu thả lỏng thần sắc, nói: "Phụ hoàng tin tưởng Thủ Phụ nhất, chắc chắn sẽ không cho phép ông ta cáo lão."
Uông Hải lộ vẻ ngập ngừng, do dự một lúc rồi mới nói: "Điện hạ, bệ hạ cần nghỉ ngơi. Tối nay còn có tiệc giao thừa."
Nói đến đây đã đủ hiểu. Thân thể hoàng đế không thể kéo dài bàn chính sự. Mà việc Thủ Phụ xin nghỉ đúng lúc này lại là một cú sốc lớn. Nếu để các chư vương biết hoàng đế thực sự sức khỏe suy yếu, e rằng bọn họ sẽ bắt đầu rục rịch.
Còn các đại thần chưa chọn phe, cũng sẽ nhanh chóng tìm nơi để "đứng đúng hàng".
Khi các đại thần lần lượt chọn phe phái, điều đó đồng nghĩa với việc hoàng quyền bắt đầu suy yếu. Càng lớn tuổi, hoàng đế càng cảm nhận rõ quyền lực trong tay mình đang từng chút một rơi rụng.
So với Nội Các, Thánh Nguyên Đế lại càng tin tưởng Bí Thư Giám
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!