Chương 14: Anh Đúng Là “Dầu Mỡ” Thật Đấy!

Thì ra là vậy!

Tô Xán cảm thấy chuyện này không có gì to tát nữa. Nếu Tô Thanh thật sự dám làm vậy để khiến Hạ Cẩm Ngôn chú ý, từ đó yêu lại cô ta thêm một lần nữa thì cũng là điều tốt.

Nhưng tình hình bây giờ là Hạ Cẩm Ngôn đang giận rồi.

Tô Xán uống một ngụm nước nóng Giang Mạc Hiên đưa, nghĩ bụng: Nữ chính đã không thuyết phục được thì mình thử đi nói chuyện với nam chính xem sao!

Giang Mạc Hiên tưởng cô vẫn còn sợ, dịu giọng an ủi:

"Uống hết ly nước này rồi nghỉ ngơi thật tốt, đừng nghĩ nhiều nữa."

Tô Xán quay đầu lại thấy Giang Mạc Hiên vẫn ngồi cạnh mình, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả. Hai người ngồi cạnh đống lửa nói thêm vài câu rồi ai về lều nấy.

Sáng hôm sau, mọi người đều ngầm hiểu mà không nhắc đến chuyện tối hôm qua.

Cứ thế, bốn nhóm bắt đầu thu dọn hành lý. Mọi người có thể tự do hoạt động hoặc quay về biệt thự trước.

Giang Mạc Hiên hỏi ý kiến Tô Xán, hai người quyết định đi thêm một vòng ngắm cảnh. 

Đến khi họ quay về biệt thự thì đã quá thời gian quy định.

[Màn hình toàn bong bóng hồng luôn rồi!]

[Tôi mê cặp này quá rồi, cưới nhau tại chỗ đi ạ!]

[Để tôi chuyển cục dân chính đến cho hai người nhé!]

[Mấy show hẹn hò đều có kịch bản cả, đừng tin là thật.]

Khi mọi người đã tập trung đông đủ, đạo diễn thông báo: "Mọi người vẫn sẽ đăng ảnh món ăn đặc sản đã chọn, ngày mai sẽ căn cứ vào lượt thích để phân thắng bại. Nhóm có nhiều lượt thích nhất sẽ nhận một món quà bất ngờ!"

"8 giờ sáng mai sẽ công bố kết quả, bữa tối hôm nay đã chuẩn bị sẵn, mọi người ăn uống xong có thể tự do nghỉ ngơi."

Tô Xán và Giang Mạc Hiên sau khi đăng ảnh còn đặc biệt quay một đoạn vlog để kêu gọi bình chọn. Bữa tối nay mọi người vậy mà lại trải qua rất hòa hợp.

Đêm đến, Tô Xán đứng ngoài ban công ngắm cảnh thị trấn, những ánh đèn trong thung lũng nhỏ cũng được thắp sáng rải rác giữa núi non trùng điệp và hồ nước tĩnh lặng, bao quanh là bóng đêm thăm thẳm. Cô có thể nhìn thấy những vì sao lấp lánh trên bầu trời, Tô Xán mải ngắm đến ngây người. 

Đã mấy ngày ở trong quyển sách này rồi, không biết bé mèo mập của mình ngoài kia giờ ra sao…

"Đang nhìn gì vậy?"

Giọng nói bất ngờ khiến Tô Xán giật mình. Cô quay đầu nhìn xuống thì thấy Hạ Cẩm Ngôn đang cầm máy tính xách tay, mặc đồ thường ngày, ngẩng đầu nhìn cô từ dưới sân vườn.

Đúng lúc quá! Giờ phải tranh thủ giải quyết vụ của Tô Thanh mới được! Tô Xán nghĩ vậy, vội nói:

"Anh đừng đi đâu cả, đứng đó đợi tôi, tôi xuống ngay !"

Nói rồi cô vội vã chạy xuống lầu kéo Hạ Cẩm Ngôn vòng ra sân sau.

"Hai ngày nay anh bị làm sao vậy? Không phải tôi đã nói rõ Tô Thanh là bạn gái của anh rồi?"

Tô Xán có chút tức giận nói: "Anh xem hai ngày nay anh đối xử với người ta thế nào kìa. Tôi biết anh mất trí nhớ không nhớ gì cả nhưng cô ấy thật sự là bạn gái của anh!"

Hạ Cẩm Ngôn nhướng mày, khẽ bật cười: "Vậy tại sao cô lại kết hôn với tôi?"

"Lúc đó là do tôi bị mù, bị điên nên…" 

Tô Xán còn chưa nói hết thì anh đã ngắt lời: "Tôi là món đồ à? Với lại, cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, tại sao cứ đẩy tôi ra xa vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!