Chương 7: Sau Khi Bị Bắt Trở Thành Đỉnh Lưu 7

Ban đêm, một chiếc ô tô đậu ở tầng một căn hộ, hồi lâu không có ai xuống xe.

Tài xế như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, chỉ cảm thấy không khí bên trong xe áp lực lại quỷ dị.

Người đàn ông ngồi ở băng ghế sau khuất trong bóng tối, cái gì cũng đều không thấy rõ.

Rốt cuộc hắn ta cũng đẩy cửa xe ra đi xuống.

Sở Giang Thu đứng ở trước cửa nhà còn tính là quen thuộc, ấn chuông cửa.

Trước đó hắn đã chuẩn bị tốt nhà ở cho cô, nhưng Tống Di không muốn ở, một hai phải ở lại chung cư nhỏ hẹp cũ nát này.

Sở Giang Thu không thích nhất chính là Tống Di quá mức kiên trì, rất nhiều chuyện đều không nghe sắp xếp của hắn.

Rõ ràng chỉ cần nghe theo sắp xếp của hắn, cô muốn cái gì sẽ có cái đó.

Kết quả cứ một hai khiến bản thân phải mũi dính đầy tro*.

*Mũi dính đầy tro: cố gắng làm hài lòng người khác nhưng cuối cùng khiến bản thân bị mất mặt (theo baidu).

Loại cảm giác này khiến cho Sở Giang Thu không khống chế được, rất khó chịu.

Không có ai?

Hắn bấm lại lần hai, vẫn như cũ không có người mở cửa.

Sở Giang Thu tâm tình tức khắc không quá tốt đẹp, hắn lấy di động, chuyển đến dãy số kia nhưng chưa kịp bấm thì chợt nhớ cô đã làm mất điện thoại.

Sở Giang Thu không biết bên trong thật sự không có ai hay là cô không muốn ra mở cửa.

Hắn lại ấn hai lần lên chuông cửa, vẫn không có người ra mở.

Sở Giang Thu có chút bực bội bực mình gọi cho Lương đặc trợ nhưng chưa kịp gọi thì đã có một dãy số lạ khác gọi đến.

Hắn nhìn tên trên màn hình một chú, vẻ mặt cáu kỉnh liền nhiều thêm vài phần nhu hòa.

Hắn chuyển qua nhận điện thoại, "Vi Vi, Anh ở bên ngoài...! Không thoải mái sao? Được, anh lập tức đi qua."

Sở Giang Thu liếc nhìn cánh cửa đóng chặt một cái, xoa y người rời đi.

Sau khi Sở Giang Thu lái xe đi khỏi, Hoa Vụ vừa lúc xách theo một túi đồ vật trở về thì nhìn thấy chiếc xe kia.

Xe của nam chính, cái này cô vẫn biết.

Chỉ là...! như này liền đi rồi?

Không chờ một chút sao?

Đây là đãi ngộ đối với nữ chủ à?

Thật thảm.

Hoa Vụ đang thở dài thì chiếc xe đã đi kia lại trở về, trực tiếp dừng ở bên cạnh cô.

Cửa sổ ghế sau hạ xuống lộ ra dáng người của một người đàn ông.

Tuy rằng chỉ là một cái dáng người nhưng một thân khí chất kia thì không thể bỏ qua, không hổ là nam chính.

Âm thanh người đàn ông trầm thấp, giống như rất không vui: "Cô đang làm cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!