Chương 46: (Vô Đề)

Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Thời Lam Yên.

====

Sau thời gian ngắn nghỉ ngơi phục hồi thì đội ngũ tiếp tục xuất phát.

Vận khí của nam chính Tiêu Tích còn khá tốt, buổi tối hôm đó liền tìm được một ít vật tư, cứu vớt những người sống sót sắp chết đói trong đội ngũ.

Đoạn đường tiếp theo, Tiêu Tích đồng hành cùng đám người Mạch ca. Nhưng mọi người không can thiệp chuyện của nhau, ở chung cũng coi như là hòa bình.

Nhưng mà vận khí của Tiêu Tích cũng không phải là tốt nhất.

Vật tư kia chống đỡ hai ngày thì hết.

Đội ngũ của Tiêu Tích lại lần nữa rơi vào trong tình trạng thiếu lương thực khẩn cấp.

Hoa Vụ cũng không quan tâm đến bọn họ, mỗi ngày ăn no uống đủ, ở trong xe buồn ngủ thì an tâm thoải mái coi Giang Dịch như gối hình người mà gối đầu.

Giang Dịch mặt mày thâm trầm, nhìn chằm chằm khuôn mặt thiếu nữ đang ngủ say, tầm mắt chậm rãi trượt đến cổ trắng nõn mảnh khảnh kia.

Hai tay hắn tuy rằng bị còng tay giữ chặt, nhưng bóp chết người vẫn rất dễ dàng…

Nhưng mà lý trí chiếm thế thượng phong, khắc chế sự vọng động của mình.

Bây giờ hắn bóp chết cô, chính hắn rất có thể cũng không sống nổi.

Hoa Vụ vừa tỉnh ngủ, trời đã tối.

Xe đậu bên lề đường, bên ngoài có ánh lửa, lời bàn tán của những người sống sót bay vào thông qua cửa sổ.

"Tỉnh rồi thì ngồi dậy." Giang Dịch không vui.

Hoa Vụ đưa tay vòng lấy eo Giang Dịch, vùi mặt vào trong ngực anh ta, dường như còn chưa tỉnh giấc, qua loa hỏi: "Mạch ca đâu?"

Thời tiết có chút oi bức, Giang Dịch ở trong xe chỉ mặc một cái áo sơ mi, áo khoác đặt ở bên cạnh.

Quần áo mỏng manh căn bản không cách nào ngăn được nhiệt độ của thiếu nữ.

Hắn có chút không được tự nhiên lùi lại phía sau, đáng tiếc hắn vốn dựa dựa lưng vào ghế, căn bản không có nhiều chỗ.

Đáy lòng Giang Dịch xem nhẹ chút xúc cảm quái dị kia, lạnh lùng nói: "Cùng người họ Tiêu kia đi đến thôn phía trước tìm vật tư."

Mạch ca tạm thời không phải rất lo vật tư, nhưng mà có vật tư có thể lấy, hắn cũng sẽ không bỏ qua.

Ở mạt thế, ai lại chê vật tư nhiều chứ.

Bởi vì bạn sẽ không bao giờ biết được lần tìm được vật tư tiếp theo sẽ là lúc nào.

"A."

Hoa Vụ buông hắn ra, ngồi dậy ngáp một cái, liếc bốn phía: "Chỉ để lại hai chúng ta? Đây có tính là thế giới hai người không nhỉ?"

Giang Dịch kéo quần áo xuống, đem nhiệt độ còn sót lại của cô hạ xuống, cười lạnh: "Tiểu Ngũ ở trong xe phía sau."

Hoa Vụ cầm bình giữ nhiệt uống một ngụm, vừa định đẩy cửa xe xuống đã nhìn thấy tiểu Ngũ dựa vào cửa phía sau, bị một người phụ nữ câu đi.

Con ngươi Hoa Vụ híp lại, "Cần phải rèn luyện tốt định lực cho hắn thôi, làm sao có thể tùy tiện đi theo phụ nữ, gặp phải người xấu thì làm sao bây giờ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!