Chương 41: Thế giới 2 : Thiếu nữ bần cùng bị trêu trọc

Nghe anh nói như vậy, Giang Từ Vãn vẫn không ngừng khóc, nước mắt ấm nóng thấm ướt cả áo trước ngực hắn.

Vai cô khẽ run rẩy, tiếng nấc ngắt quãng, trông như thể vừa chịu phải nỗi oan trời giáng.

Nếu đã khóc rồi thì cứ khóc cho tới, nhân tiện diễn cho tròn vai biết đâu lại giành thêm được chút lợi thế.

Thấy cô đáng thương như thế, Cố Lăng Xuyên biết thái độ lúc nãy của mình quả thực đã dọa cô sợ, trong lòng vừa thấy xót xa, vừa cảm thấy áy náy.

Anh siết chặt cánh tay, ôm chặt lấy cô trong vòng tay, lòng bàn tay dịu dàng vỗ nhẹ sau lưng, vội vàng dỗ dành:

"Xin lỗi, là anh không đúng. Lúc đó là do anh tức giận, anh không biết lại có chuyện như vậy. Đừng khóc nữa được không? Tất cả là lỗi của anh."

Giọng anh dịu đến mức không thể dịu hơn, mang theo sự cẩn trọng hiếm thấy, khác hoàn toàn với hình ảnh lạnh lùng thường ngày vốn giỏi tính toán sắp đặt.

Tuy rằng Cố Lăng Xuyên trước nay luôn là người cao ngạo tới mức cực đoan, trong mắt người ngoài lúc nào cũng cao cao tại thượng, nhưng trước mặt Giang Từ Vãn, anh không kìm được mà buông hết mọi phòng bị cũng chẳng giữ cho mình dáng vẻ kiêu ngạo nữa.

Khi anh sai, anh sẽ nhận ra, sẽ tự suy xét rồi nghiêm túc xin lỗi cô, còn sẽ nghĩ cách bù đắp cho cô, cho đến khi cô thật sự hài lòng mới thôi.

Giang Từ Vãn trong lòng anh khẽ khịt mũi mấy tiếng, uất ức gật đầu như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn dụi đầu vào cổ anh.

Cố Lăng Xuyên biết cô đã mệt rồi, sau chừng ấy chuyện cũng đến lúc nên nghỉ ngơi, anh liền cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, dịu giọng nói:

"Ngủ đi, ngoan."

Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng chốc đã một tháng.

Giang Từ Vãn cũng không rõ Cố Lăng Xuyên đã làm gì với Minh Sơ Hạ, mà anh cũng chẳng chủ động kể, cô cũng không tiện hỏi tới.

Hiện giờ, cô còn có một chuyện quan trọng hơn phải làm — chọn quà sinh nhật cho Cố Lăng Xuyên.

Gần đây, hầu như ngày nào cô cũng lang thang ở trung tâm thương mại, nhưng vẫn không biết nên mua gì.

Danh sách quà tặng trong phần ghi chú trên điện thoại thì chi chít, từ bút máy phiên bản giới hạn cho đến khuy măng

-sét đặt làm riêng, mỗi món đều bị cô xoay đi xét lại mấy lần rồi lại bỏ qua...

Người như Cố Lăng Xuyên, thật sự chẳng thiếu thứ gì. Chỉ cần anh muốn, một giây sau khi mở miệng, sẽ lập tức có người cung kính dâng đến trước mặt anh.

Muốn chọn được một món quà có thể khiến mắt Cố Lăng Xuyên sáng lên thật sự khó như hái sao trên trời.

Còn muốn tặng quà mà chứa đựng giá trị cảm xúc nữa…

Giang Từ Vãn đúng là đang đau đầu.

Bình thường để lấy lòng Cố Lăng Xuyên, để lừa anh tình nguyện chuyển tiền cho mình, cô đã phải nghĩ đủ trò bất ngờ nho nhỏ, từ những dịp kỷ niệm ngẫu nhiên cho đến các món quà không mấy giá trị nhưng mang danh là "vô cùng ý nghĩa".

Những chiêu trò đó cô đã dùng đi dùng lại không biết bao nhiêu lần. Nếu đến sinh nhật mà vẫn dùng lại mấy kiểu đó thì thật sự giống như làm cho có, chẳng có chút thành ý nào.

Buổi sáng.

Điều hòa trong trung tâm thương mại không ngừng phả ra hơi lạnh, Giang Từ Vãn đi dạo chậm rãi, tâm trạng vẫn chưa sáng sủa lên được.

Tìm kiếm mấy ngày rồi, nhưng vẫn không có lựa chọn nào khiến cô thực sự hài lòng.

Tuy hôm nay cô vẫn đến đây với mục đích chọn quà sinh nhật cho Cố Lăng Xuyên, nhưng lúc vô tình lướt qua một gian hàng xa xỉ, ánh mắt cô chạm phải quầy trưng bày trang sức đang chiếu đèn lấp lánh — thế là cô không kiềm lòng được mà rẽ vào.

Dù sao thì cũng vất vả chọn quà như vậy, cô cũng xứng đáng được thưởng cho bản thân một chút.

Cô dạo cả ngày cũng mệt, ban ngày chạy khắp nơi chọn quà cho anh, buổi tối… ừm, còn phải "phục vụ" anh ngủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!