Là một nữ phụ độc ác đủ tiêu chuẩn, Giang Từ Vãn tuyệt đối không phải kiểu dễ bị bắt nạt.
Ai dám trèo lên đầu cô mà giễu cợt, cô nhất định phải đáp trả cho ra trò.
Bất kể là ai, dù chỉ là trẻ con — cô cũng xử lý như nhau.
Nữ phụ độc ác bắt nạt người lớn, cũng bắt nạt cả con nít, đối xử không thiên vị — thế mới gọi là công bằng!
Cô tức giận đùng đùng đi mở cửa.
Đang nổi đóa mà, hôm nay bất kể là Phó Vân Thừa hay Phó Vũ Thần, cô nhất định phải "trị" cho cả hai một trận ra trò!
Cửa đột ngột mở ra.
Phó Vũ Thần đang định mừng rỡ nói gì đó thì nghẹn lại nửa chừng.
Là nữ nhân hung dữ kia mở cửa…Cô trông đang rất tức giận, trông như đang bốc hoả đến nơi, ánh mắt như sắp phun ra lửa vậy.
Phó Vũ Thần lập tức nấp sau lưng bảo mẫu, không dám chọc vào.
Giang Từ Vãn bỗng nở nụ cười, đưa tay kéo cậu bé ra, bảo mẫu cũng bị cô tiễn luôn:
"Trốn cái gì mà trốn? Không phải nói muốn vào trong để chú nhỏ chơi mô hình máy bay với cháu à? Mau vào đi… Tiểu thẩm cũng vào luôn, cùng xem chú nhỏ cháu chơi thế nào."
Không đợi bảo mẫu lên tiếng, Giang Từ Vãn đã kéo thằng bé vào phòng.
Ngay sau đó, cánh cửa "rầm" một tiếng — đóng lại.
Trong lúc hai người họ còn đang lằng nhằng ngoài cửa, Phó Vân Thừa đã chỉnh tề lại áo sơ mi, dáng vẻ như chẳng có chuyện gì.
"Tiểu thúc ơi!" Phó Vũ Thần hoảng, vội vàng nhấc chân chạy về phía ghế sofa — chỗ duy nhất cậu cảm thấy có thể "nương thân".
Chưa kịp tới nơi, đã bị Giang Từ Vãn túm ngay cái cổ áo, kéo lại.
Cô bắt đầu truy cứu!
"Ban nãy cháu nói cái gì ngoài kia? Nói muốn cho Ultraman bắt tiểu thẩm đi rồi ném cho quái vật ăn luôn, có đúng không?"
Phó Vũ Thần sắp khóc đến nơi.
"Con… con…"
Không dám cãi nửa lời. Dù gì bị bắt quả tang thế này, đã dám nói thì cũng phải dám nhận — đây mới là phong cách hành sự của cậu.
Phó Vũ Thần hít một hơi, ngẩng đầu đầy dũng cảm:
"…… Đúng vậy."
Phó Vũ Thần yếu ớt đáp lại một câu.
"Mau xin lỗi !" – Giang Từ Vãn lập tức gắt lên, giọng đầy uy h**p.
Phó Vũ Thần cúi đầu, lí nhí nói: "Con… con xin lỗi…"
"Tiểu thẩm nghe không rõ, con nói lớn lên chút."
"Con xin lỗi." – Lần này cậu bé nâng giọng, dù vẫn còn ấp úng.
Nhưng Giang Từ Vãn không dễ gì buông tha như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!