Chương 21: Đại gia, ta chỉ làm tiểu nhị thôi (21)

Tiền Thiển thấy mọi người vây quanh đã giải tán, liền nhanh chóng đem ấm trà giao cho sư phụ mình là Hỉ Tử. Hỉ Tử lập tức tiến lên, định bưng ấm trà đến rót thêm cho Yến Hành và Trần Tĩnh Hòa.

Lúc này, Yến Hành quay đầu lại, khẽ nâng quạt, chỉ một ngón tay, thản nhiên nói:

"Ngươi, lại đây. Rót trà."

Một câu nói khiến cả phòng sửng sốt.

Trần Tĩnh Hòa nhìn biểu đệ nhà mình, hành động hôm nay dường như có chút khác thường, không khỏi thầm nhíu mày;

Hỉ Tử thì đưa mắt đánh giá Tiền Thiển, trong lòng nghĩ mãi không ra, không hiểu sao tiểu tử này lại lọt vào mắt xanh của quý nhân như thế.

Còn Tiền Thiển thì hoàn toàn không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra – nàng chỉ là một học việc chạy bàn, hơn nữa hôm nay nữ chính không có ở đây, nam chính lại đi cùng biểu ca, rõ ràng là khách trả tiền đàng hoàng, đâu có lý do gì bắt nàng ra hầu trà?

Nhưng người ở dưới mái hiên, sao có thể không cúi đầu.

Thấy Tiền Thiển vẫn đứng yên bất động, Hỉ Tử bước tới, vung tay cho nàng một bạt tai vào sau gáy, quát:

"Ngây ra làm gì? Quý nhân bảo rót trà, còn không mau đi?!"

Yến Hành thấy Tiền Thiển bị đánh, ánh mắt lập tức lạnh như băng, sát khí như b.ắ. n ra bốn phía.

Rõ ràng là hắn gọi nàng lại, nếu có ai được quyền đánh thì cũng chỉ có thể là hắn, tên chạy bàn này lại dám ra tay trước?

Đúng là vô lễ, không biết lớn nhỏ!

Trong lòng nổi giận, ánh mắt hắn nhìn Tiền Thiển càng thêm u ám, rõ ràng là đang kìm nén lửa giận.

Tiền Thiển vừa xoa cái ót, vừa lí nhí cầm lấy ấm trà, trong lòng thầm than:

Hôm nay nam chính quả thật có vấn đề, không chỉ bắt nàng rót trà, còn hung dữ trừng mắt nữa.

Chẳng lẽ... chẳng lẽ nàng vô tình đắc tội gì rồi sao?

Nghĩ đi nghĩ lại cũng chẳng thấy mình sai ở đâu, cùng lắm là lần trước ăn vài miếng điểm tâm hắn cho thôi mà, đã thế còn là hắn chủ động đưa cơ!

Nhưng bây giờ lo nghĩ vô ích, vẫn nên rót trà trước.

Tiền Thiển thu lại suy nghĩ, cười gượng bước đến, theo ám hiệu của Hỉ Tử, trước rót cho Trần Tĩnh Hòa một chén, rồi đến phiên lục hoàng tử đang cải trang là Yến Hành.

Không biết có phải ảo giác không, chứ sao nàng thấy ánh mắt nam chính càng lúc càng đáng sợ thế nhỉ?

Tiền Thiển không khỏi rụt cổ, cố tình rót cho hắn từ khoảng cách xa hơn chút, tự nhủ:

"Ảo giác thôi! Nhất định là ảo giác!!"

Trần Tĩnh Hòa một bên âm thầm quan sát Yến Hành, phát hiện biểu đệ hôm nay đúng là khác lạ.

Lại nhìn kỹ tiểu nhị rót trà bên cạnh – ủa? Hóa ra là một nha đầu cải nam trang!

Nhỏ con, gầy guộc, nhìn y như con khỉ con, người thường chắc chắn không thể nhìn ra nàng là con gái.

Nhưng hắn thì không giống người thường. Từ nhỏ đã theo danh sư học võ, có luyện qua phân biệt khí tức và khung xương, loại ngụy trang này sao qua nổi mắt hắn.

Hắn khẽ sờ cằm, liếc sang Yến Hành một cái đầy ẩn ý.

Với công phu của Yến Hành, chắc chắn cũng đã sớm nhìn ra Tiền Thiển là nữ.

Vậy thì... Tên này hôm nay bị gì vậy? Tự nhiên dính lấy một tiểu nha đầu cải nam trang?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!