Edit: Tiểu Manh
Hơn nữa, so với chuyện này.
Ánh mắt Trần Việt khẽ lay động, lặng lẽ nhìn về phía bé con đang vui vẻ vỗ tay vì tên mình đặt được tiếp nhận.
Trái tim khẽ run.
Ở một khía cạnh nào đó, thật ra anh cũng rất muốn thử thiên thu vạn tái* một lần.
[* thiên thu vạn tái: chỉ một khoảng thời gian cực kỳ dài]
Nghĩ vậy, nam nhân cong khóe môi, thu hồi mọi suy nghĩ trong lòng.
"Vậy tên cứ quyết định như vậy."
Anh cầm con chuột, nhấn vào phần dành cho LOGO một chút, nhập hai chữ Thiên Thu vào trước.
Lại tiếp tục cười nhẹ nhìn cô, "Tiện thể, em cũng giúp anh nghĩ ra linh vật của trang web được không?"
"……Thế tiểu Bạch thì sao ạ."
Hạng Tinh cũng không cần nghĩ ngợi mà buột miệng nói ra.
Lần này Áp Áp khó khăn lắm mới có thân thể, cho nó biệt danh tự hào một chút, về sau nói không chừng sẽ mang ơn cô, đối xử với cô càng tốt hơn.
Cô âm thầm cười khẽ, đánh bàn tính nhỏ trong lòng.
Lúc này, Tần Việt cũng lại không do dự, trực tiếp quyết định: "Có thể."
Mặc dù ban đầu anh muốn dùng hamster nhỏ, nhưng nếu cô muốn dùng vịt thì dùng vịt thôi.
Quyết định xong tất cả từ tên đến linh vật, Hạng Tinh chỉ thấy Tần Việt cầm điện thoại nội bộ trên bàn, bấm mấy con số.
Chỉ nghe thấy bên ngoài đột nhiên xảy ra rối loạn một hồi, hình như tập trung chạy về phía chỗ nào đó.
Bên này, nam nhân cũng đỡ cô, từ từ đứng lên.
"Bé, em ở đây chờ một lát nhé, chờ anh họp xong, chúng ta đi ăn bữa tiệc thịnh soạn."
Anh khẽ cười, xoa nhẹ đầu nhỏ của Hạng Tinh.
"Vâng ạ ~"
Cô nở nụ cười tràn đầy chờ mong, gật đầu với anh.
Nam nhân chợt quay người rời đi.
Nhưng mà, mới đi được vài bước, anh lại ngừng lại một chút, quay người lại lần nữa.
Thấy vậy, Hạng Tinh sửng sốt một chút, đôi mắt ướt mềm hơi mở to.
Lại thấy anh khẽ cười một tiếng, đột nhiên bước nhanh hơn, trực tiếp tiến lại gần cô.
"……?"
Trên đầu cô từ từ xuất hiện dấu chấm hỏi, lùi lại hai bước theo phản xạ có điều kiện.
Nhưng lại chặn mình ở cửa sổ sát đất sau lưng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!