Chương 28: (Vô Đề)

Trình Văn Hoắc đút tay vào túi quần, lại lui về sau một bước.

Bạn học, bình tĩnh.

Sau khi cậu ta nói xong câu đó, cũng không biết có phải Bạc Phong thật sự bình tĩnh lại hay không.

Chỉ thấy sắc mặt cậu vẫn lạnh băng như cũ mà rời đi.

À, còn cầm cả bức thư tình màu hồng phấn kia đi theo.

Bạc Phong vừa đi.

Lực chú ý của Trình Văn Hoắc liền rơi xuống trên người cô gái trong phòng hội học sinh kia.

Nam Nhiễm không nói một lời, cô đang làm gì chứ?

Cúi đầu, nhìn về phía góc.

Ánh mắt dừng trên cái thùng rác bị nứt vỡ.

À, chuẩn xác mà nói là dừng trên cái bánh bao trong thùng rác.

Tiểu Hắc Long kéo vang chuông cảnh báo,

[ Ký chủ! Cô tuyệt đối đừng nhặt bánh bao lên đó, ký chủ! Hệ thống cầu xin cô! ]

Cuối cùng, Nam Nhiễm không có làm ra hành động nhặt bánh bao.

Không biết từ khi nào, Trình Văn Hoắc đã xuất hiện trước mặt cô.

Một đôi mắt đào hoa của cậu nheo lại, hàm chứa ý cười

"Bạn học, lợi hại nha."

Trong lời nói như suy tư điều gì.

Nam Nhiễm liếc hắn một cái, đang tự hỏi gì đó.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm quen thuộc của cô gái.

"Tiểu Hoắc, cậu ······"

Tả Hàm đứng ở cửa, nói một nửa, liền dừng lại.

Hai tay Trình Văn Hoắc đút trong túi, tinh thần phấn chấn lại đẹp trai ngời ngời.

Không biết đang nói gì đó với một cô gái, bộ dáng tươi cười thực vui vẻ.

Trình Văn Hoắc quay đầu lại nhìn.

Mà lúc này, Nam Nhiễm mở miệng:

"Này, nhặt bánh bao lên."

Tiểu Hắc Long.

[·······? ]

Còn có thao tác này?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!