Vừa mở cửa ra.
Xoạt xoạt.
Một đám vệ sĩ áo đen trực tiếp ccậu ở cửa.
Tiểu Hắc Long yên lặng.
Ký chủ quang minh chính đại cướp hộp đồ ăn, bị người ta bắt ngay tại trận, là ý này sao?
Nam Nhiễm nhìn vệ sĩ áo đen này, lại quay đầu nhìn Bạc Phong.
Bạc Phong kít một tiếng, kéo ghế dựa ra, ngồi xuống, vẫn lạnh băng như cũ.
Từng tờ từng tờ mà lật sách trong tay.
Vẫn chưa ngẩng đầu nhìn một cái.
Phảng phất những điều trước mắt, đều không liên quan gì tới cậu vậy.
Tiểu Hắc Long nhanh chóng thấy được chiếc vòng cổ được đeo trên cổ tên vệ sĩ cầm đầu.
Ớ, đây hình như là cái biểu tượng gì đó.
30 giây sau,
[ Ký chủ, mười lăm người trước mặt này là bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ.
Người đứng ở đằng trước kia, đã từng đạt được danh hiệu vương bộ đội đặc chủng.
]
Cho nên, trận thế lớn như vậy, là vì muốn bắt một tên trộm cơm sao?
Nam Nhiễm không biết bộ đội đặc chủng là cái gì.
Nhưng nghe Tiểu Hắc Long giới thiệu, hình như có vẻ rất lợi hại.
Cô nhìn cơm hộp, lại quay đầu nhìn Bạc Phong.
Muốn động thủ với người lợi hại như vậy.
Thì phải đạt đến được đồ vật tương ứng.
Nếu không, thật quá lỗ rồi?
Nam Nhiễm đặt hộp cơm qua một bên.
Nhìn về phía Bạc Phong.
"Tôi đánh thắng anh ta, cậu theo ta tôi?"
Bạc Phong nghe vậy ngẩng đầu lên.
Mặt vô biểu tình
"Cậu cảm thấy tôi sẽ đi theo một tên trộm cơm hộp?"
Đang nói, cậu hơi ngừng lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!