Chương 12: (Vô Đề)

Lúc Tả Hàm gọi đồ ăn quay lại.

Thở hồng hộc

Ân nhân, cậu ăn đi.

Nam Nhiễm nâng ngón tay lên, kéo phần cơm kia tới trước mặt mình.

Tả Hàm ngồi xuống.

Vừa cúi đầu mới phát hiện.

Đồ ăn của mình cũng đã bị ân nhân ăn sạch.

Mười lăm phút sau.

Nam Nhiễm ăn no.

Đứng lên, đôi tay đút vào túi liền đi.

Tả Hàm nhanh chóng đuổi kịp, theo sau Nam Nhiễm ra khỏi nhà ăn, xuống bậc thang.

Tả Hàm nắm chặt một góc quần áo.

Nện bước nhanh hơn, đi ngang hàng với Nam Nhiễm.

Sau đó mở miệng

"Ân nhân, cảm ơn cậu."

Nam Nhiễm liếc cô một cái.

Cô là ai?

Bạn học Nam Nhiễm ăn no liền trở mặt không nhận người.

Hoàn toàn không cảm thấy cách làm của mình không phúc hậu tới mức nào.

Tả Hàm sửng sốt một chút, sau đó có vẻ co quắp.

Cứ đi cứ đi, đang lúc đi ngang qua một sân bóng rổ.

Một quả bóng rổ vượt qua tường rào, nhanh chóng đập về hướng các cô.

Tả Hàm sợ tới mức nhắm mắt lại.

...

Kêu một tiếng.

Chỉ là, không có đau đớn như trong dự đoán.

Mở to mắt.

Liền nhìn đến một bàn tay, cản lại trước mặt cô.

Một bàn tay Nam Nhiễm khống chế quả bóng kia.

Nâng mắt lên, nhìn về phía sân bóng rổ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!