Chương 5: Thế giới 1 - Tổng tài nhặt rác (5)

Editor: Mia

*****

Thời điểm Chu Tuấn Lâm đi ra ngoài đều cúi đầu, một bộ dáng nhát gan sợ hãi.

Hắn biết nếu mình cùng những người này xảy ra xung đột, xui xẻo sẽ chỉ là mình, liền muốn nhanh lên rời đi, nhưng mà ở trong mắt mấy tên lưu manh đang say khướt kia, bộ dáng này của hắn lại là không đem bọn họ để trong mắt.

"CMN! Một tên ăn mày, đụng phải gia mà không xin lỗi?!

"Người muốn đá Chu Tuấn Lâm phẫn nộ nói. Đám lưu manh, vốn chính là không có việc gì muốn kiếm chuyện, nhìn thấy bộ dáng Chu Tuấn Lâm bẩn thỉu thật sự chán ghét, lập tức liền vây quanh để tìm phiền toái:"Tiểu tử thúi......

"Chu Tuấn Lâm cất bước liền chạy."Ni mã!" Tên lưu manh ngốc ngốc, sau đó một bên mắng một bên đuổi theo, chỉ là Chu Tuấn Lâm chạy trốn rất nhanh, bọn họ nơi nào đuổi kịp?

Mấy người không đuổi được, cuối cùng hùng hùng hổ hổ nghẹn một bụng lửa giận vào nhà vệ sinh công cộng đi WC.

Thời điểm Chu Tuấn Lâm chạy trốn, sợ Trịnh Li bị liên lụy liền chạy vòng qua đường có Trịnh Li, mà chờ khi hắn dừng lại, mặc kệ là nhà vệ sinh công cộng hay là Trịnh Li, đều đã bị hắn ném đi thật xa.

Hắn dừng bước chân nhìn quanh.

Hắn đã chạy thật xa, Trịnh Li sợ là không tìm được hắn......

Bất quá như vậy cũng tốt, bọn họ vốn dĩ không nên tiếp xúc nhiều.

Chu Tuấn Lâm xách theo túi da rắn xoay người đi về phía trước, nhưng còn chưa đi được vài bước, liền nghe được giọng nói thanh thúy của Trịnh Li.

"Chu Tuấn Lâm!

"Trịnh Li kêu một tiếng, dừng bước bắt đầu thở hổn hển. Trước kia nàng rất hâm mộ người khác có thể chạy có thể nhảy, còn nghĩ chính mình nếu có được khỏe mạnh thân thể, nhất định sẽ rèn luyện thật tốt không làm hư thân thể, nhưng hiện tại...... Nàng phát hiện rèn luyện thân thể quả thực không phải là chuyện dễ dàng. Nàng hiện tại cả người nhức mỏi thở không nổi, cũng chỉ muốn nằm. Chu Tuấn Lâm đứng tại chỗ bất động cho đến khi Trịnh Li tốt hơn một chút, hắn mới tiếp tục"Công tác".

Hắn đi tới công viên miễn phí lớn nhất huyện H.

Nói là công viên miễn phí, thật ra là một quảng trường thật lớn cộng thêm một vài cái cây xanh.

Quảng trường kia hai năm trước là quảng trường có kiến trúc đài phun nước mới vừa khánh thành, mùa hè còn phun rất nhiều nước.

Nhưng sau đó vì do phí tổn thất quá lớn mà trời lại lạnh, đài phun nước liền không hoạt động nữa...... Sau nữa đồ trang trí trên các phiến đá, đầu vòi phun nước trên quảng trường kia thế nhưng còn bị người ta cầm đi bán sắt vụn, hoặc là làm hỏng.

Tóm lại, cái quảng trường phun nước này, hiện giờ đã sớm không thể phun nước nữa mà trở thành một quảng trường đơn thuần, bất quá chuyện này cũng không coi xấu, từ khi xảy ra chuyện người dân xung quanh liền có thể tản bộ hay luyện Thái Cực Quyền.

Hiện giờ đã gần cuối năm, người huyện H đều đi chơi, trên quảng trường bày ra đủ các loại sạp.

Có ném vòng, có ném phi tiêu, có bắn súng, còn có ném bóng vào thùng, trên dưới cái gì đều có, tuy rằng các trò bất đồng với nhau nhưng mục đích đều là dùng khen thưởng dụ mọi người tiêu tiền chơi.

Ngoài ra, trên quảng trường còn bày lâu đài khí* cho trẻ con chơi.

*Lâu đài khí: Chính là nhà hơi á:) hồi bé Mia cũng hay đi công viên chơi món này nè:>

Nơi này rất náo nhiệt, nhiều người, nhưng đồng dạng, cạnh tranh cũng lớn.

Có vài người tới cũng giống Chu Tuấn Lâm, bất quá hôm nay...... Hắn ở chỗ này có thể tìm rất lâu, vừa lúc để cho Trịnh Li nghỉ ngơi một chút.

Tới nơi, Chu Tuấn Lâm liền đi mọi nơi nhìn.

Trịnh Li đi không được nữa, cũng liền không đi theo, mà ngồi trên ghế đá bên cạnh vành đai xanh ở quảng trường nghỉ ngơi.

Nàng có chút thèm chơi cái lâu đài khí kia, thứ này khi nàng còn nhỏ có chơi qua vài lần, chơi rất vui......

Nhưng sau khi nhìn thấy có mấy đứa trẻ cởi truồng cũng chơi ở bên trong, trông lâu đài khí còn rất bẩn, Trịnh Li lập tức liền không thấy thèm nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!