Chương 17: Thế giới 1 - Tổng tài nhặt rác (17)

Editor: Mia

*****

Trịnh Li nghe thấy Kim Tử nói như vậy, cả người ngơ ngác: "Không phải a! Cậu ấy......

"Trịnh Li đột nhiên nói không ra lời. Lúc ban đầu nàng đem Chu Tuấn Lâm xem như em trai còn nghĩ phải chiếu cố hắn thật tốt. Nhưng sau lại...... Không hề nghi ngờ, nàng căn bản không có chiếu cố Chu Tuấn Lâm, ngược lại là được Chu Tuấn Lâm chiếu cố. Hiện tại nàng đã sớm không có biện pháp đem Chu Tuấn Lâm xem như em trai......"Cô cùng Chu Tuấn Lâm có quan hệ tốt như vậy, không phải quan hệ người yêu vậy là cái gì? Thời điểm chúng ta học cao nhất, trong ban có một nam sinh thích cô, Chu Tuấn Lâm còn đi tìm người ta, cùng người ta nói chuyện...... Nếu hắn không thích cô thì đi tìm người ta làm cái gì?"

Kim Tử lại hỏi.

Bình thường Trịnh Li há mồm ngậm miệng đều là Chu Tuấn Lâm, mặc quần áo, dùng di động MP4, cameras, học tập cơ, vân vân, đồ sở hữu còn đều là do Chu Tuấn Lâm đưa, hai người lại không phải là anh em, vậy chỉ có thể là người yêu.

Trong lớp học thậm chí có lời đồn đãi nói kỳ thật bọn họ đã sớm gặp qua gia trưởng và đính hôn rồi......

Bằng không sao có thể quang minh chính đại mà ở bên nhau như vậy? ( Một người không có người thân, một người cha mẹ không quan tâm thì ai quản được a ~)

Trịnh Li nghe Kim Tử nói như vậy, tâm tình phá lệ rất phức tạp, nhưng cũng không có không cao hứng.

Cũng giống như..... Trong mùa hè đột nhiên uống một bát lớn nước chanh đóng băng, cả người thoải mái, lại không khỏi chua xót.

Đời trước nàng cũng từng tiếp xúc với những người đàn ông ưu tú, nhưng trong đó không có một ai là cùng thế hệ với nàng.

Tỷ như người nàng sùng bái nhất Bạch gia gia so với nàng lớn hớn năm mươi tuổi.

Sau khi đi vào thế giới này đột nhiên gặp được một nam sinh các phương diện đều rất xuất sắc, nam sinh này đối với mình còn rất rất tốt......

Trịnh Li đột nhiên phát hiện...... Mình giống như động tâm.

Thậm chí...... Đã sớm động tâm.

Lúc trước, nàng không suy nghĩ tới phương diện này, cũng không dám nghĩ tới.

Rốt cuộc...... Nàng là tới làm nhiệm vụ, làm xong nhiệm vụ liền đi.

Nghĩ đến đây, Trịnh Li càng thêm chua xót, cả người cũng không có tinh thần.

Chu Tuấn Lâm tuy rằng cùng người khác nói chuyện, nhưng vẫn luôn chú ý tới Trịnh Li, tự nhiên là chú ý tới sắc mặt nàng có biến hóa: "Bội Bội cô làm sao vậy? Có phải không thoải mái hay không?"

"Không phải.

"Trịnh Li nói, sau khi đối mặt với ánh mắt quan tâm của Chu Tuấn Lâm nàng càng khó chịu. Thấy nàng như vậy, Chu Tuấn Lâm cũng không nói chuyện với các đồng học khác mà đi tới bên cạnh nàng cùng nàng nói chuyện phiếm, thuận tiện liếc mắt nhìn Kim Tử một cái. Kim Tử thức thời mà"Thoái vị nhường hiền" —— lấy cớ muốn đi tìm giáo viên hỏi về việc điền nguyện vọng đem vị trí nhường cho Chu Tuấn Lâm.

Trịnh Li đem hết thảy đều xem ở trong mắt, đồng thời cũng phát hiện, cặp mắt Chu Tuấn Lâm, rõ ràng còn có cảm tình khác......

Trịnh Li đột nhiên nghĩ tới rất nhiều chuyện, nghĩ tới cho tới nay Chu Tuấn Lâm đối xử với nàng đều rất tốt.

Chu Tuấn Lâm đối xử với nàng thật sự rất tốt, nàng muốn đồ vật gì, thường còn chưa nói Chu Tuấn Lâm đã tìm mua cho nàng, trong sinh hoạt càng đem nàng chiếu cố cẩn thận tỉ mỉ.

Chu Tuấn Lâm, có phải hay không thích nàng

Trịnh Li nghĩ đến đây, tức khắc tâm hoa nộ phóng(1), nhưng sau khi dư quang khóe mắt nhìn thấy Đản Đản hoa si nhìn Chu Tuấn Lâm, lòng nàng lại trầm xuống.

(1)Tâm hoa nộ phóng: Cực kỳ vui mừng, sung sướng.

Nàng căn bản là không phải Khương Bội Bội thật sự, nàng làm xong nhiệm vụ là phải rời khỏi!

Hơn nữa, Chu Tuấn Lâm thích nàng là bởi vì lúc trước nàng trợ giúp Chu Tuấn Lâm đi? Nhưng nàng làm những việc đó, đều là dụng tâm kín đáo!

Trịnh Li lại trở nên uể oải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!