Chương 5: Cục cưng ngoan của hot boy trường (5)

Chưa kịp giải thích xong, Đường Du lại quay sang nhóc con, nói: "Cách gọi này không dễ phân biệt, đổi sang cách khác đi."

Xa Tử Dục sững người, tiếng nói bị chặn ngang. Nghe lời Đường Du nói, một lúc sau, anh ta mới cười bất đắc dĩ.

Dù không thích đi nữa, sự từ chối của Đường Du cũng không lộ ra cảm xúc gì, cứ như thể anh ấy chỉ đơn thuần là muốn tiện xưng hô mà thôi.

Xa Tử Dục siết chặt ngón tay theo phản xạ, giấu đi sự mất tự nhiên thoáng qua.

Nhóc con cũng rối rắm: "Vậy… vậy phải gọi là gì ạ?"

Cậu nhóc biết mình còn có một lựa chọn khác là gọi "chú", nhưng trong lòng lại có một giọng nói nhỏ mách bảo rằng, ba không thích cách gọi đó.

Nhóc con do dự nhìn Xa Tử Dục, lại e dè nhìn sang Đường Du, ánh mắt toàn sự vô tội, thật sự không biết nên gọi thế nào.

Đường Du ngừng một lát, im lặng hồi lâu, rồi nói: "Cậu ấy họ Xa, tôi họ Đường. Sau này thêm chữ 'Xa' và 'Đường' vào cách gọi là dễ phân biệt."

Nhóc con chớp mắt, lặp lại: "Xa… Xa ba ba?"

Đường Du gật đầu: "Ừm."

Xa Tử Dục: "!!"

Giống như trời quang mây tạnh, Xa Tử Dục ngay lập tức sáng rực lên, anh ta cười tít mắt, định mở miệng khen nhóc con. Nhưng chưa kịp nói gì, nhóc con đã nhíu mày khó xử:"Nhưng mà… Xa ba ba, nghe không hay lắm!"

Xa Tử Dục: "??"

Khóe môi Đường Du cong lên, giọng nhẹ nhàng: "Vậy con muốn gọi là gì?"

Nhóc con ghé lên người Đường Du, nghĩ thật lâu, sau đó nghiêm túc nói: "Tiểu… Tiểu Đầu Ba Ba!"

"Phụt!!"

"HAHAHAHA!!!"

Thương Trì và Thời Túc vừa bước ra ngoài đúng lúc nghe thấy, cười đến mức gập cả người, tiếng cười sảng khoái đến nỗi người xung quanh đều ngoái nhìn.

Thấy gương mặt "nửa cười nửa khóc" của Xa Tử Dục, hai người vội vàng ho khan, đổi giọng:"À thì, Tiểu Túc, mau đi thôi, sắp tắt đèn rồi."

"Có lý, có lý." Thời Túc phản ứng nhanh, mặt không đổi sắc, vẫy tay chào: "Dục ca, tạm biệt!"

Xa Tử Dục nghẹn lời, chỉ có thể bất lực lau mặt: "Nhóc con, ba thấy… cái tên này bỏ đi thì hơn."

Nghe vậy, nhóc con tỏ vẻ thất vọng.

Cuối cùng, nhóc con không được gọi "Tiểu Đầu Ba Ba". Cậu đổi cách xưng hô thành "ba ba" với Xa Tử Dục, gọi Đường Du là "tiểu ba", do Xa Tử Dục nghĩ ra, với lý do là Đường Du nhỏ tuổi hơn.

Hai người lớn bế nhóc con đến phố ẩm thực.

Lần đầu tiên Hy Hy đến thế giới loài người, cái gì cũng thấy mới lạ. Dù trong Thần Giới cậu đã học qua rất nhiều kiến thức, nhưng tất cả chỉ là qua hình ảnh, chưa từng trải nghiệm thực tế.

Xa Tử Dục được gọi là "ba ba" nên càng hào hứng, hễ thấy món gì ngon là lập tức mua cho nhóc con thử.

"Mực nướng này cay lắm, con còn bé không ăn được đâu."

"Vậy em ăn đi, anh xem nào. Mua cho con ít bánh bạch tuộc được không?"

"Được ạ!"

Nhóc con cái gì cũng muốn ăn, nhưng lại nhớ nhà nghèo nên không dám mở miệng đòi. Hầu hết đều là Xa Tử Dục mua gì, nhóc con ăn nấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!