Chương 44: (Vô Đề)

nữa."

Cũng là nói cho chính mình nghe, đã nắm rồi, sẽ không buông.

Ngu Nhiên l**m môi, cố gắng bỏ qua tiếng tim đập quá lớn của mình, anh hoàn toàn không để ý mình trông như thế nào, cũng không cảm nhận được mình đã làm những động tác gì, dường như khoảnh khắc này, anh biến thành một linh hồn không có cảm giác.

Hạ giọng, Ngu Nhiên giống như đang trao đổi mật mã với Bạch Hành.

"Ừm."

Anh cũng vậy.

Cậu nhóc mũm mĩm, lẽ ra phải là nhân vật chính của chuyến đi chơi này, bây giờ lại rất buồn bực.

Cậu bé nhìn thấy một cửa hàng kem không xa phía trước, kem của cửa hàng này có hình dáng của những em bé sơ sinh đủ loại, trông rất ngon.

Lại còn rất đẹp nữa.

Hi Hi muốn ăn, nhưng khi Hi Hi quay đầu lại muốn gọi ba, thì thấy hai người ba đều cúi đầu, các ngón tay đan xen vào nhau, bị quần áo Pikachu che khuất.

Nhưng điều này không ngăn cản cục cưng nhận ra, các ba đang làm gì.

Cậu bé bĩu môi, phàn nàn với anh trai: "Ba, nắm tay, lâu quá."

Nhất Nhất xoa đầu cậu nhóc mũm mĩm: "Họ chưa ở bên nhau mà, đang đợi con hỗ trợ đấy."

Hi Hi đương nhiên biết rồi.

Vì vậy, Hi Hi rất ngoan ngoãn không gọi ba, nhưng mà…

Tiểu bảo bối tủi thân: "Đi nữa, là, là đi qua rồi, cục cưng muốn ăn, kem cơ!"

Nhất Nhất nghe vậy, quay đầu nhìn hai người ba, vẫn đang nắm tay nhau, có chút thẫn thờ đi về phía trước.

Cậu bé nghĩ một lúc: "Vậy để anh đưa em đi mua, anh có tiền."

Hi Hi lại vui vẻ: "Hoan hô! Chúng ta, mua cho ba, ba một cái nữa!"

"Ừm." Nhất Nhất sờ túi tiền, điềm tĩnh đồng ý.

Chắc sẽ không đắt lắm đâu nhỉ?

Hai đứa trẻ cũng nắm tay nhau lạch bạch lạch bạch chạy về phía trước, chạy đến cửa hàng kem thì phát hiện ra một vấn đề khá là khó xử.

Cái quầy này, cao quá, cục cưng hoàn toàn không nhìn thấy chị bán kem!

Hi Hi cố gắng kiễng chân cũng không được, có chút thất vọng nhìn Nhất Nhất, buồn bã: "Cục cưng, hông thấy chị, bán kem!"

Nhất Nhất cao hơn Hi Hi một chút, nhưng chiều cao này rõ ràng là không đủ, vì vậy cậu bé tiếp tục vận dụng bộ óc nhỏ của mình, dùng hai tay bế Hi Hi lên, nhấc cậu bé lên.

"Em nói to một chút, chị ấy sẽ nghe thấy." Nhất Nhất dạy Hi Hi các cách mua kem.

Hi Hi ngoan ngoãn hét to: "Chị ơi! Cục cưng, cục cưng muốn mua, kem!"

Bên trong cửa hàng đột nhiên có một tiếng động lạo xạo, Nhất Nhất biết họ chắc chắn đã nghe thấy, cẩn thận đặt Hi Hi xuống.

Hi Hi được đặt xuống, cố gắng kiễng chân, cố nhìn thấy người chị bí ẩn này.

"Không phải chị đâu nhé," quản lý cửa hàng mỉm cười mở cánh cửa nhỏ bên cạnh, bước ra ngoài thì thấy là hai đứa trẻ chỉ cao đến đầu gối mình, không khỏi thấy buồn cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!