Chương 41: (Vô Đề)

Ngu Nhiên ôm nhóc béo lên xe bảo mẫu, lại hỏi thêm một lần nữa: "Con chắc chắn là con trai của ta? Con trai ruột?"

Hy Hy gật đầu lia lịa: "Đúng đó, cục cưng là con trai của ba ba!"

Ngu Nhiên không yên tâm, nhấn mạnh: "Chắc chắn là của ta Ngu Nhiên, không có ba ba nào khác?"

Hy Hy nghiêng cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, gật đầu: "Đúng mà, chính là con trai của ba ba!"

Ngu Nhiên rơi vào trầm tư.

Không nên. Anh ra mắt đã mười năm rồi, mới học lớp mười đã nổi tiếng khắp mạng xã hội nhờ một lần biểu diễn văn nghệ, từ đó sống dưới tầm mắt của công chúng, rất nhiều khi đều có paparazzi theo dõi.

Muốn lén lút sinh ra một đứa trẻ mà giấu giếm công chúng là điều rất khó khăn.

Có thể nói, những bí mật được anh giữ kín nhất những năm qua chỉ có hai điều: một là giữ mối quan hệ bí mật với Bạch Hành, hai là lịch sử thầm mến của chính mình.

Trong tình huống này, anh kiếm đâu ra một nhóc béo, lại còn trắng trẻo mập mạp được nuôi đến bốn tuổi rồi đưa đến bên cạnh anh?

Lẽ nào, đây là một âm mưu của người khác đối với anh?

Ngu Nhiên nghĩ, dò xét nhìn nhóc béo đang ngơ ngác.

Hy Hy phồng má, có chút sợ hãi hỏi: "S.. sao thế ạ? Vì sao lại nhìn cục cưng như vậy?"

Ngu Nhiên không nói, một lúc lâu sau, đẩy cho bé một cái máy tính bảng, "Con chơi đi, ta muốn suy nghĩ."

"Vâng ạ!"

Bé cưng lắc lư cái đầu nhỏ, cúi xuống không cần ai dạy cũng tự biết nhấn vào game Hợp thành Đại Thần Long, bắt đầu chơi.

Ngu Nhiên lại nghĩ nhiều hơn.

Âm mưu thì chắc là không, với cái vẻ ngốc nghếch của nhóc béo này, không bị bán đi là may rồi.

Vậy thì chỉ còn khả năng cuối cùng: đứa trẻ do người tình bí mật của anh sinh ra, lại còn cứ nhấn mạnh với con rằng mình là người ba đã mất trí nhớ và bỏ rơi cục cưng, vậy thì…

Ngu Nhiên đột ngột lên tiếng: "Mẹ con đâu? Là cô ấy bảo con đến tìm ta?"

Mặc dù Ngu Nhiên không biết, với vẻ ngoài sống ẩn dật của anh, đối phương đã sinh con cho anh bằng cách nào. Nhưng nếu thật là như vậy, anh phải suy nghĩ kỹ xem làm thế nào để giành lại đứa trẻ.

Sắc mặt Ngu Nhiên trầm xuống, trong lòng rất khó chịu.

Anh không hy vọng đứa trẻ là của người khác, dù chỉ là khả năng nhỏ cũng khiến anh cảm thấy không thoải mái.

Hy Hy bị câu hỏi này làm cho giật mình, lập tức bị con cá chép lớn ăn mất, nhóc béo bĩu môi, rất ấm ức.

"Cục cưng không có mẹ!" Bé dữ tợn nhìn Ngu Nhiên, "Ba ba, ba ba không cần cục cưng, cục cưng sẽ đi tìm Ba ba lớn!"

"Tổ tông, ta không cần con thì dẫn con đi làm gì?" Ngu Nhiên xoa trán, kiên nhẫn giải thích, "Chỉ có ba và mẹ kết hợp mới sinh ra em bé, cho nên ta mới hỏi con, là ai đã sinh ra con, nuôi con đến bốn tuổi."

À, hóa ra là như vậy.

Hy Hy nghe ba ba giải thích, cuối cùng cũng không giận nữa, ngoan ngoãn dựa vào lưng ghế phía sau, cái đầu nhỏ quay cuồng suy nghĩ về câu hỏi của ba ba.

Chỉ có ba và mẹ mới sinh ra em bé sao?

Không đúng nha, cục cưng chính là chỉ có hai ba ba!

Hy Hy vẫn còn nhớ, ba ba cầm một tờ giấy trắng tinh, trên đó có rất nhiều chữ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!