Chương 34: (Vô Đề)

"Mẫu hậu, nhi thần đã nói chuyện của Hoa Thiên Vũ, nhi thần không quản được. Hắn không phải người trong cung, làm sao ép hắn cưới Viên Tuyết được?" Văn Phương thực đau đầu.

Mấy ngày nay mỗi lần tới vẫn an Thái hậu lại nhắc chuyện này.

Không tính đến việc Thiên Vũ là người giang hồ, y là bằng hữu của hắn, là người mà Cảnh Thần yêu, dĩ nhiên hắn không thể ép Thiên Vũ cưới người khác được.

"Phương nhi, bình tĩnh. Lần này ta không bảo con ép buộc hắn. Là nguyện vọng của Thiên Vũ muốn cưới Viên Tuyết."

Không thể nào. Văn Phương kinh ngạc

"Tại sao lại không thể? Trở thành phò mã ai mà không muốn chứ? Hơn nữa Viên Tuyết là một đứa nhỏ rất tốt, lại xinh đẹp nữa. Có rất nhiều người mong muốn được vị trí này mà không được đấy. Thục Phi đã từ chối rất nhiều nơi rồi."

"Nhi thần biết có rất nhiều người mong muốn được thành thân với muội ấy, nhưng ai cũng có thể chứ không thể là hắn. Chuyện này chắc chắn có hiểu nhầm. Con phải quay về hỏi hắn."

"Đợi đã. Ta còn chưa nói chuyện xong. Con ngồi xuống đã."

Văn Phương ngồi lại xuống ghế.

Lúc này hắn mới để ý nhìn lại xung quanh.

Không phải bình thường vẫn thấy Ngọc Minh ở bên cạnh Thái hậu sao? Hôm nay sao không thấy đâu nhỉ?

"Chuyện tuyển tú ta nói với con, con tiến hành đến đâu rồi?"

"Mẫu hậu, vụ đảo chính kết thúc chưa bao lâu, mẫu hậu lại muốn con tuyển tú sao? Có vội vàng quá không?"

"Vội vàng cái gì? Thế này là trì hoãn quá lâu rồi. Con xem, con có hai phi tần. Một thì ở trong lãnh cung, người còn lại bị giáng làm thứ dân. Lâu nay ta cũng không thấy con sủng ái ai. Con tính cứ để hậu cung trống vắng như thế hả? Còn chuyện sinh con nối dõi phải làm sao?"

"Con đã có Tử Hằng rồi."

"Chỉ có một mình Tử Hằng làm sao mà được chứ? Con đã thấy qua triều đại nào mà vua chỉ có một hài tử duy nhất chưa? Con cứ như thế này, người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng con ..."

Đến đây Thái hậu không dám nói tiếp.

Văn Phương khẽ nhếch môi cười nhẹ.

Người đời nghĩ sao về hắn, hắn mặc kệ.

Cả đời này hắn chỉ cầu được ở bên người mà mình thương yêu.

"Chuyện này đừng bàn nữa. Con sẽ không nghe đâu. Khi nào con muốn tuyển phi con sẽ làm. Sự việc của nhiều năm trước... mẫu hậu chắc không muốn nhìn thấy nó lặp lại đâu nhỉ?"

Thái hậu sững sốt, bất động không nói nên lời.

Văn Phương quay người bỏ ra ngoài.

Hắn tức tốc quay trở về tìm Thiên Vũ để hỏi cho rõ ràng.

Thái hậu không phải bỗng dưng lại đi bịa đặt một chuyện như vậy.

Chắc chắn là có chuyện rồi.

Vừa về đến cung Văn Phương bắt gặp Thiên Vũ từ bên trong đi ra.

Gương mặt y lúc đó rất khổ sở, như thể vừa làm chuyện gì đau đớn lắm.

Văn Phương cảm thấy nghi ngờ, liền kéo Thiên Vũ lôi đi đến một nơi khác vắng vẻ, không ai làm phiền.

"Ngươi rốt cuộc đang gặp chuyện gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!