Chương 33: (Vô Đề)

Văn Phương lấy khăn sạch nhẹ nhàng thấm mồ hôi trên mặt và cổ của Cảnh Thần.

Hiện tại y vẫn đang hôn mê, hơi thở không quá ổn định, sắc mặt trắng bệch, đôi môi nhỏ hơi mở ra nhìn khô khốc như thiếu nước.

Văn Phương lấy nước uông một ngụm rồi cúi xuống mớm cho Cảnh Thần.

Tuy y hôn mê nhưng bản năng vẫn nuốt ực dòng nước chảy xuống.

Văn Phương lại uống nước mớm thêm mấy lần nữa.

Tiểu Thành Tử bước vào bắt gặp ngay cảnh này, đỏ mặt vội quay ra.

Văn Phương thấy động tĩnh liền dừng lại.

Hắn quay đầu lườm mắt nhìn kẻ đang định chạy trốn kia, hỏi: Có chuyện gì?

Tiểu Thành Tử giật mình vội vàng quay vào thưa:

"Bẩm bệ hạ, Thái hậu và Ngọc Minh quận chúa tới."

Văn Phương bảo Thành Tử ở lại trông nom Cảnh Thần còn mình chỉnh trang lại y phục đi ra sảnh.

Thái hậu vẻ mặt sốt ruột vừa nhìn thấy Văn Phương bước ra vội chạy đến nắm lấy vai hắn, xoay người hắn xem xét, lo lắng hỏi:

"Phương nhi không sao chứ? Có bị thương không?"

"Nhi thần không sao. Ngược lại, một ảnh vệ của nhi thần vì chắn kiếm cho nhi thần mà bị thương nặng."

"Ai gia có nghe nói. Hắn sao rồi?"

"Vẫn đang trong tình trạng nguy hiểm, chưa biết sống chết thế nào."

"Phương ca ca, sắc mặt huynh không tốt lắm. Có phải do lo lắng nhiều quá không? Huynh hãy cố gắng giữ gìn sức khỏe. Huynh là trụ cột của đất nước đấy."

Văn Phương không nói gì, chỉ gật đầu.

Cảnh Thần còn chưa biết có qua khỏi không, hắn sao có thể an tâm đây? Ngọc Minh lấy từ tay thị nữ đi cùng một chiếc hộp gỗ đưa cho Văn Phương, nói:

"Đây là nhân sâm quý, thái hậu ban tặng cho ảnh vệ của huynh. Chúc hắn mau bình phục."

Văn Phương nhận lấy chiếc hộp, nét mặt đã dịu dàng hơn.

Hắn cúi nhẹ đầu nói: Cảm ơn mẫu hậu. Đúng lúc này thì Thiên Vũ về tới.

Trên tay y cầm theo một hộp gỗ nhỏ.

Thiên Vũ vội thi lễ với Thái hậu và Ngọc Minh rồi mới nói với Văn Phương lúc này cũng đang sốt ruột không chờ được:

"Ta xin được rồi. Giờ ta đến Dược phòng lấy thuốc đây."

"Ngươi đi đi. Muốn lấy gì cứ lấy. Cần thêm dược liệu nào cứ sai người đi mua."

Hiểu rồi.

Thiên Vũ nói thế rồi gấp gáp rời đi ngay.

Văn Phương sai một tên thái giám chạy theo phụ với Thiên Vũ rồi lại sai người đi gọi lão thái y giỏi nhất tới.

"Mẫu hậu, nhi thần đang bận, không có thời gian tiếp chuyện người. Xin mẫu hậu đừng giận."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!