Chương 29: (Vô Đề)

Tiêu Thanh Dương dẫn đầu một nhóm các quan viên đến cung xin gặp hoàng thượng bất chấp sự ngăn cản của Thẩm Minh Hiên.

Tiêu Thanh Dương nói hoàng thượng đã quá lâu chưa lên triều.

Thái y xin đến khám thì không tiếp.

Rất có thể là Thẩm Thừa tướng đã lừa dối mọi người.

Hoàng thượng thực chất không có ở trong cung.

Để chứng minh cho nhận định của mình, hôm nay văn võ bá quan đến đây xin cầu kiến hoàng thượng.

Chỉ cần được gặp hoàng thượng, dù sau đó có bị định tội chết cũng cam nguyện.

Bọn họ thậm chí còn quỳ xuống, hướng về phía tẩm cung của hoàng thượng mà lớn tiếng xin gặp hoàng thượng.

Nếu không gặp được thì nhất định không đứng lên.

Thẩm Minh Hiên nhìn gần hai mươi người quỳ rạp dưới đất không xem mình là gì, lớn tiếng ồn ào như vậy, trong lòng tức giận không thôi.

Hắn lườm mắt nhìn một lượt từng người bọn họ cứ như thể muốn ghi tâm khắc cột gương mặt từng người khiến ai nấy đều lạnh sống lưng.

Giọng hắn không lớn, âm điệu đều đều nhưng khí thế bức người khiến tất cả nghe mà rùng mình:

"Các ngươi đây là đang ép bổn tướng?"

Tiêu Thanh Dương quá quen với phong cách này của Thầm Minh Hiên nên không bị khí thế của y dọa sợ.

Hắn đứng dậy, tiến đến gần Minh Hiên, bình tĩnh nói:

"Bọn ta không ép Thẩm tướng. Bọn ta chỉ muốn nhìn thấy hoàng thượng xong sẽ đi ngay. Thần lo cho vương thì có gì sai. Chỉ những kẻ lúc nào cũng lẩn tránh như ngươi mới là có vấn đề. Thế nào? Chẳng lẽ Thẩm Thừa tướng đã làm gì hoàng thượng hay sao mà không muốn cho bọn ta gặp?"

Minh Hiên chớp mắt một cái, thẳng thắn đáp:

"Không phải ta không muốn các ngươi gặp, mà là các ngươi có muốn cũng không gặp được. Hoàng thượng không có ở trong cung."

Sự thẳng thắn đến bất ngờ của Minh Hiên khiến ai nấy đều sững lại.

Đến cả Tiêu Thanh Dương cũng có hơi nghi hoặc:

"Hoàng thượng không có ở trong cung?"

Không có.

Từ lúc nào?

"Sáng sớm nay ta đến đã không thấy rồi."

Tiêu Thanh Dương trợn mắt như muốn nói: ngươi đang đùa à? Đám quan lại còn kinh ngạc hơn.

Bọn họ đã đoán hoàng thượng không có trong cung từ hơn chục ngày trước rồi.

Mục đích đến đây là để vạch trần lời dối trá của Minh Hiên trước mặt mọi người.

Rồi sao? Y thản nhiên thừa nhận sự thật nhưng theo một cách hoàn toàn khác, khiến bọn họ hoang mang nhìn nhau tự hỏi hoàng thượng thực sự là đi mất từ chục ngày trước hay mới sáng nay.

Khóe miệng Chân vương khẽ giật.

Cái tên khốn này, hành động chẳng hiểu quái gì cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!