Chương 17: (Vô Đề)

Tiếng Tử Hằng la lên rất lớn khiến ai nấy đều giật mình quay lại nhìn.

Thấy Tử Hằng đang đi nhanh về phía bên này, Lệ Nhiên túm cậu lại, hạ giọng hỏi với sự kinh ngạc tột độ:

"Con làm cái gì thế hả?"

"Mẫu thân, không phải hắn làm. Sao lại để hắn gánh tội? Hắn sẽ chết đó."

"Con không nhìn thấy sao? Hắn phá hỏng kế hoạch của chúng ta. Hắn là kẻ phản bội. Kẻ phản bội thì phải bị trừng trị."

"Nhưng …nhưng con không muốn hắn chết. Mẫu thân cứu hắn đi."

"Con ăn phải bùa mê thuốc lú của hắn rồi hả? Sao lại cầu xin cho hắn?"

"Không phải. Hắn …hắn là …"

"Tử Hằng, có chuyện gì vậy?" tiếng Thái hậu vang lên.

Tử Hằng đẩy mẹ mình ra, quỳ xuống dưới chân Thái hậu, cầu tình:

"Tổ mẫu, xin tổ rẻmẫu tha chết cho Tiểu Cảnh Tử. Chỉ là cắt một bông hoa thôi mà. Tội đâu có nặng đến mức phải chết chứ?"

Thái hậu rất ngạc nhiên.

Tử Hằng mà cũng xin tha cho tên thái giám này? Rốt cuộc tên đó đã làm như thế nào mà lại khiến cả công chúa và hoàng tử đều muốn cầu tình như thế?

Gương mặt bà lại thêm xám xịt.

"Tử Hằng, mẫu hậu ra lệnh giết tên thái giám này không phải vì bông hoa, mà vì hắn làm không đúng bổn phận của một thái giám nên làm. Con cũng thấy rồi. Tội là của hắn mà không chịu nhận ngay từ đầu để cô cô Hiểu Nguyệt của con bị đổ oan." Ngọc Minh từ tốn giải thích.

Tử Hẳng cắn môi.

Xem ra nếu không nói thật thì Thái hậu sẽ không chịu tha cho Tiều Cảnh.

Nó ngẩng đầu nhìn tổ mẫu lần nữa.

Tổ mẫu rất yêu quý nó.

Cho dù nó nhận thì chắc chắn cũng sẽ không bị phạt nặng.

Nó hạ quyết tâm, nói:

"Tổ mẫu, thực ra con …ưm"

Nó chưa kịp nói Lệ Nhiên đã bịt miệng nó lại, cười xòa nói với Thái hậu:

"Thái hậu, người đừng nghe nó nói linh tinh. Nó còn nhỏ chưa hiểu chuyện."

Nhìn thấy Tử Hằng ra sức gỡ tay mẹ ra khỏi miệng mình, Thái hậu lại cảm thấy thằng bé đang rất muốn nói gì đó, mà mẹ nó thì dường như đang cố giấu diếm.

Bà nói:

"Không sao. Cứ để Tử Hằng nói. Ai gia muốn nghe xem nó muốn nói gì."

Thái hậu đã nói thế Lệ Nhiên chỉ đành buông tay.

Vừa được thả ra, Tử Hằng ngay lập tức khai:

"Tổ mẫu, hoa đấy là do con cắt, không phải Tiểu Cảnh, cũng không phải cô cô."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!