Cảnh Thần đã từng thấy qua Thái hậu ở tiệc sinh thần gần một tháng trước, nhưng lúc ấy bà ngồi ở khá xa nên hắn không nhìn rõ lắm.
Hôm nay mới thực sự được diện kiến ở cự ly gần.
Thái hậu tuổi đã lục tuần nhưng nhìn trẻ trung đến hơn mười tuổi, cũng vẫn rất khỏe mạnh và nhanh nhẹn.
Đi cạnh Thái hậu còn có một thiếu nữ tầm mười sáu nhìn rất xinh đẹp, tươi tắn, nhưng so về tổng thể vẫn kém Hiểu Nguyệt một chút.
Người này theo hắn phân tích thì có lẽ là cháu gái nuôi của Thái hậu, quận chúa Từ Ngọc Minh.
Một nhân vật không được nhắc đến nhiều trong tiểu thuyết.
Điều duy nhất hắn nhớ được là nàng ta ngưỡng mộ Châu Văn Phương.
Thái hậu cho tất cả mọi người bình thân rồi mời vào bàn trà đã bày sẵn.
Ban đầu bà hỏi thăm một lượt tất cả các phi tần, công chúa, hoàng tử, không quên bất kỳ một ai khiến cho mọi người ai nấy đều cảm thấy ấm áp trong lòng.
Trà Bách Hoa Xuân là hàng tiến cống rất quý giá, bình thường bà không mang ra mời ai, hôm nay lại đem mời tất cả mọi người đủ biết Thái hậu đang rất vui vẻ.
"Ai gia vừa nhận được một món quà vô cùng quý giá.
Không chỉ đẹp về hình thức bên ngoài mà cả ý nghĩa bên trong của nó.
Các ngươi chắc cũng đều biết ý nghĩa của bông cúc là gì rồi phải không? Nó tượng trưng cho niềm vui, sự may mắn, và tài lộc.
Ai gia trước giờ chỉ mới thấy qua bông cúc màu vàng, chưa từng thấy một màu nào khác.
Nhưng hai hôm trước đã có người tặng cho ai gia một chậu cúc bảy màu.
Các ngươi có tin cúc có thể có đến bảy màu không?
"Mọi người bên dưới đều xì xào bàn tán, có vẻ không ai tin đó là sự thật. Cảnh Thần liếc mắt nhìn Tử Hằng đang ngồi ở bàn đối diện trông thấy vẻ mặt thằng nhỏ biến sắc. Xem ra nó đã cắt trộm hoa rồi."Cúc bảy màu rất quý hiếm.
Cho đến giờ chỉ mới có Bắc Diệu quốc trồng được mà không phải nơi nào của Bắc Diệu quốc cũng có thể trồng.
Ý nghĩa của cúc bảy màu là sự sum họp, sự may mắn, thịnh vượng.
Đây là quà của Khâu thị tặng cho ai gia.
Hôm nay ai gia sẽ cho các con được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nó."
Cúc bảy màu vốn đã được mang đến Ngự hoa viên từ hôm qua, để ở một góc kín đáo không dễ thấy và cho người canh giữ cẩn thận.
Không có lệnh của Thái hậu thì không ai được tự ý bước vào.
Nhưng Thái hậu lại không biết rằng những người Khâu gia nhận nhiệm vụ canh giữ và chăm sóc hoa đều là người của Lệ phi, vì Khâu gia là họ bên ngoại của nàng ta.
Chính vì là người của nàng ta nên Tử Hằng mới có thể thuận lợi bước vào mà không bị cản trở.
Thái hậu ra hiệu cho người mang chậu hoa ra.
Hai thái giám khệ nệ bưng một chậu cây cúc ra chính giữa chỗ ngồi của mọi người.
Tất cả đều kinh ngạc trầm trồ đứng lên xem.
Họ còn muốn chạy tới thật gần để xem cơ nhưng Thái hậu còn đang ngồi đó, ai mà dám chạy ra chứ.
Chậu cây gần hai mươi bông cúc đều đã nở bung, có đủ màu sắc trắng, xanh, đỏ, vàng, cam, tím, hồng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!