Ngô Tam Quế, Thượng Khả Hỉ, Khổng Hữu Đức, Cảnh Trọng Minh đám phản thần đầu hàng Mãn Thanh, đã bị bắt sống toàn bộ! Binh mã dưới trướng bọn chúng đều quay trở lại Đại Minh ta!"
Đám Hán quân đã cạo đầu này đầu hàng rất nhanh chóng.
Đám người Ngô Tam Quế hoàn toàn không khống chế được.
Trước đây là do Đại Minh đánh không lại nhà Thanh, lại còn không cho cơm ăn nên chủ tướng muốn đầu hàng, bọn họ cũng chỉ có thể đi theo.
Bây giờ Đại Minh đã hùng mạnh trở lại, nghe nói ngày ba bữa no đủ, lương bỗng còn nhiều hơn cả giặc Mãn — Vậy thì còn không mau chóng quay về!
Có thể giữ lại đầu, thì ai thèm cạo trọc chứ.
Thế là, chỉ trong một ngày, Đại Minh tự nhiên có thêm mấy chục vạn người đầu trọc — Muốn giữ lại đầu, trước tiên phải cạo bỏ cái đuôi sam xấu xí đó.
Để đuôi chuột, thật mất mặt.
"Ngô Tam Quế, trẫm muốn lăng trì hắn ta!" Sùng Trinh nghiến răng nghiến lợi.
"Muốn lăng trì cũng phải đợi về Kinh thành rồi hãy lăng trì." Ta cười nói.
Sùng Trinh há hốc mồm: "Ngươi, ý ngươi là..." Trên mặt toàn là vẻ không thể tin được.
"Bây giờ đại cục đã thuộc về Đại Minh!"
[Đại Minh sau này sẽ ra sao, bây giờ ta cũng không thể đoán được nữa!]
Nhưng ta biết Lý Tự Thành, giặc Mãn đều không thể tạo thành uy h**p cho Đại Minh nữa, diệt vong chỉ là chuyện sớm muộn.
Với quân bị của Đại Minh bây giờ, Trương Hiến Trung hoặc là đầu hàng hoặc là chết, không còn con đường nào khác để lựa chọn.
Còn về những cửa ải trên đường đến Kinh thành, mật thám Cẩm Y Vệ đã sớm khai thông!
Nghe ta thao thao bất tuyệt nói về kế hoạch phản công Kinh thành, Sùng Trinh cười theo ta, cười đến mức chảy cả nước mắt: "Chúng ta, có thể hồi Kinh rồi sao!"
"Đúng vậy, hồi Kinh!"
Nhìn về phương Bắc, tuy rằng mặt mũi bê bết máu nhưng không thể che giấu được ánh sáng trong mắt ta.
[Tôn Đốc sư, lúc trước tế điện cho người, ta từng thề trong lòng rằng Đại Minh này cuối cùng sẽ như người mong muốn.
Trận chiến này, có thể hóa giải nỗi tiếc nuối của người không?]
Sùng Trinh năm thứ mười tám, tháng Giêng.
Tin tức giặc Mãn đại bại lan truyền khắp nơi, cả nước hân hoan, ca hát nhảy múa.
Đại Minh phái quân phản công Kinh thành Bắc Kinh.
Trước đây đã đầu hàng Lý Tự Thành, sau lại quy phục Mãn Thanh, nguyên Định Tây Bá của Đại Minh
- Đường Thông
- lại muốn lần nữa đầu hàng. Hoàng Đế không chấp thuận. Đêm đó, Đường Thông bị thuộc hạ làm phản, nổi dậy sát hại.
Giặc Mãn vội vã chạy khỏi Bắc Kinh, rút về Thịnh Kinh qua Sơn Hải quan.
Vừa được phong làm Bình Lỗ hầu, ta nhận ấn soái, dẫn theo chư tướng và đại quân truy đuổi ra khỏi quan. Tại vùng ngoại ô Thịnh Kinh, ta bắt sống Thái hậu Mãn Thanh, tiểu Hoàng Đế, cùng một loạt tông thân quý tộc.
Thịnh Kinh chỉ còn lại người già yếu, bị chiếm đóng chỉ trong một ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!