Chương 6: (Vô Đề)

Trước khi xuyên sách, tôi chỉ đọc qua một bộ tiểu thuyết có nam chính là người thực vật, tình tiết giả

- thật con ruột cũng khớp, lẽ ra không sai được.

Lệ Tuyên… giả

- thật … anh trai giả vờ làm người thực vật… em trai cấu kết cùng giả tiểu thư trộm bí mật…

Cốt truyện này nghe quen quen.

Tôi đập đầu cố gắng nhớ lại, cuối cùng cũng nghĩ ra một tình tiết tương tự.

Nhưng tình tiết đó không thuộc về nam chính, mà thuộc về đại phản diện của quyển sách kia.

Tôi nhớ được nhân vật phản diện này vì anh ta quá điên cuồng.

Sau tai nạn xe, anh ta tiêm thuốc giả vờ thực vật, tàn nhẫn với bản thân, càng tàn nhẫn với kẻ thù, trong thời gian đó âm thầm thu thập chứng cứ, tống cả gia đình vào tù.

Nữ chính sau này muốn lấy anh ta để k*ch th*ch nam chính, kết quả bị phản diện lợi dụng, suýt làm nam chính sụp đổ.

Phản diện đánh trọng thương sự nghiệp nam chính, còn giam giữ nữ chính, khiến nam chính vì cứu cô ta mà bị gãy một chân.

Ngay cả bạn thân nữ chính cũng vì cô ta mà ch/ết, một xác hai mạng.

Một quyển truyện đại nữ chủ hay ho, cuối cùng biến thành truyện của phản diện.

Trong truyện đó, phản diện quả thực có một cô vợ giả danh thiên kim cưới để xung hỉ, nhưng chỉ ở được chưa đầy một tuần thì trúng độc c/hết, cảnh sát điều tra kết quả là tự sát, vì thuốc độc do cô ta tự mua.

Quá giống… quá giống tình tiết này rồi…

Nếu tôi xuyên vào truTôi vội rụt đầu về, chân run rẩy ngồi bệt xuống đất, lần này thật sự đứng không nổi.

Phục tôi luôn rồi, giữa c/hết đói và tìm ch/ết, tôi lại chọn tự tìm ch/ết.

Vì quá sợ, hai chân mềm nhũn không đi nổi, tôi chỉ có thể dùng cả tay cả chân, cố gắng bò về phòng.

Mới bò được nửa đường, khóe mắt thoáng thấy đôi giày da đen, ngẩng lên thì thấy nụ cười tiêu chuẩn của trợ lý Lâm.

Nhìn thấy hành động nực cười của tôi, anh ta không hề lộ ra chút khác lạ, chỉ ôn hòa nói:

"Tô tiểu thư, Lệ tổng mời cô."

Câu này đối với tôi chẳng khác gì sét đánh ngang tai.

Không phải nói xong việc nhà rồi mới đến tìm tôi sao? Giờ gọi tôi xuống để xử lý chung với nhà họ Lệ à?

Đúng là, hắn biết cách tiết kiệm thời gian báo thù thật!

Ch/ết sớm hay muộn thì cũng ch/ết, tôi cắn răng chống tường đứng lên, ngẩng đầu ưỡn ngực mà lảo đảo theo sau trợ lý Lâm đi xuống lầu.

13

Tình cảnh đối đầu trong tưởng tượng lại không xuất hiện, không biết vì sao người nhà họ Lệ đã rời đi, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn lại mình Lệ Tuyên ngồi dựa trên ghế sofa.

Cảm giác được ánh mắt anh ta quét tới, tôi chột dạ cúi đầu nhìn sàn, không dám đối diện.

Trợ lý Lâm đi phía trưyện đó, thì Lệ Tuyên căn bản không phải nam chính chính trực ôn nhu, mà là đại phản diện điên cuồng tàn nhẫn.

Còn tôi, chính là con tốt thí mà em trai riêng của anh ta cài bên cạnh, muốn lấy mạng anh ta nhưng bị anh ta phản g/iết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!