Đành tung chiêu cuối:
"Tôi nghĩ rồi, sau này chúng ta đừng liên lạc nữa, tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại."
"Xin lỗi, chuyện đã hứa với anh tôi không làm được."
Tôi đã từ bỏ ý định trộm cơ mật, chẳng lẽ hắn còn không lo?
Kết quả chờ mãi đến trưa, bụng tôi đói meo, mà hắn vẫn không trả lời.
"Sao không trả lời tôi?"
"Chuyển sang người thật đi!"
Trời ạ, năm tiếng rồi, hắn còn không trả lời.
Tên phản diện này không có tí tinh thần sự nghiệp nào sao?
"Không trả lời nữa thì đừng liên lạc luôn đi."
"Hay là bên cạnh anh có người khác rồi?"
Vẫn im lặng.
Tôi đói tới phát hỏa.
"Nửa ngày không nhả nổi một chữ, dỗ phụ nữ cũng không biết, còn đòi ăn cắp cơ mật của người ta, nằm mơ giữa ban ngày đi!"
"Từ hôm nay biến khỏi mắt tôi, còn dám quấy rầy, tôi sẽ cho người ném anh xuống biển cho cá ăn!"
Thế là tôi thẳng tay chặn rồi xóa hắn.
Sau này hắn mà tìm tới, tôi chế/t cũng không nhận.
Dù sao tôi cũng chưa làm chuyện xấu.
Đói quá, không nghĩ nữa, đi ăn thôi!
Trong thế giới này, ngoài buổi tối, tôi thích nhất là giờ ăn ba bữa.
Đầu bếp nhà giàu nấu ngon xuất sắc.
Vừa ăn vừa đọc chia sẻ của mấy chị em trên mạng về "lần đầu nên chú ý gì".
Đang học đến đoạn nhạy cảm thì người hầu nhắc tôi: mẹ và em trai nam chính đến rồi.
Tôi giật mình, vội vàng bỏ điện thoại sang ghế bên.
Hai mẹ con này — một người là mẹ nhà giàu mong sớm để lại huyết mạch cho con trai trưởng, một người là em trai cuồng anh, kẻ ngoài vòng pháp luật.
Còn tôi chỉ là con gái giả mạo, không thể trêu vào ai, đành mỉm cười nghênh tiếp.
Không ngờ bọn họ lại khá hòa nhã.
Mẹ nam chính trước tiên hỏi tôi có quen nếp sống không, rồi hỏi tình trạng của con trai.
Trong lòng tôi mới nhẹ nhõm thở ra.
Có vẻ chỉ cần tôi không gây chuyện, bọn họ cũng sẽ không làm gì tôi, dù sao họ vẫn muốn dựa vào tôi để sinh con cho nam chính.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!