Chương 37: Thiếu

Chuyển ngữ: Gà

- LQĐ

Cô kích động, mí mắt của nhân viên hung hăng giật giật: "Ngài, ngài xác định sao?"

Thời Mộ dùng sức gật đầu: "Xác định, vô cùng xác định, mau lên, tốt nhất hôm nay nên làm xong thủ tục."

Thấy cô khăng khăng, nhân viên bất đắc dĩ thở dài, không nói thêm gì mà đi liên hệ với chủ nhà, cô lẳng lặng ngồi ở khu chờ. Không bao lâu, một người đàn ông mặc tây trang vừa nghe điện thoại vừa từ bên ngoài đi vào.

"Có người bằng lòng thuê nhà của tôi rồi hả?" Người đàn ông lau mồ hôi trên mặt, thuận tiện cúp điện thoại di động.

"Chào ông Tôn, đây là cậu Thời Mộ, cậu muốn đến chỗ nhà của ông xem một chút."

Ông Tôn gật đầu, nhìn về phía nhân viên: "Tình huống của tôi cậu đã nói với cậu ấy rồi sao?"

Không đợi nhân viên nói gì, Thời Mộ đã nói: "Tôi đã rõ, không sao đâu, tôi không ngại, bởi vì bây giờ cần nhà gấp, nếu được, hôm nay tôi muốn dọn vào."

To gan thế ư?

Vẻ mặt ông Tôn kinh ngạc, hầu kết nhấp nhô hai lần, đi tới trước mặt Thời Mộ, khom lưng kề sát tai cô nói: "Chàng trai trẻ, tôi phải nói trước với cậu, căn nhà này của tôi thật sự có ma quỷ, nếu không đã không cho thuê rẻ bèo như vậy, cậu, cậu đã nghĩ kỹ rồi chưa, nếu xảy ra chuyện gì..."

"Dẫn tôi đi xem một chút là được." Ánh mắt Thời Mộ ung dung.

Môi ông Tôn ngập ngừng, trong ánh mắt lộ rõ vẻ do dự, một mặt ông rất muốn cho thuê quách cái căn nhà này đi, mặt khác lại sợ người ta vào ở sẽ xảy ra tai vạ gì đó. Nghĩ đến căn nhà ma này, trong lòng ông Tôn nặng nề thở dài.

"Được rồi, tôi lái xe đưa cậu qua, Tiểu Vương, cậu không cần tới, nếu đã định xong xuôi, ngày mai tới đây ký hợp đồng."

"Được."

Thời Mộ đi theo ông Tôn lên chiếc Volkswagen màu bạc mà ông ta lái tới.

Trên đường, ông Tôn rất im lặng.

"Ông có thể nói một chút tình trạng bên kia cho tôi được không?"

Không hỏi thì thôi, vừa hỏi, chân mày ông ta cau chặt, giọng nói đầy vẻ u sầu: "Tòa nhà này là gia sản do tổ tiên để lại, sau đó chia cho cha mẹ tôi, ba tôi còn có một em trai, chú ấy yếu ớt nhiều bệnh, ba tôi thấy chú ấy đáng thương nên đã cho chú ấy vào đấy ở, vài năm sau, chú lập gia đình, có ba đứa con, vì tranh giành căn nhà này, cả ngày ba người họ cứ đánh nhau, buộc chú lập di chúc.

Ba đứa con trai kia của chú không yên ổn, cả ngày chơi bời lêu lổng, nhăm nhe chút gia sản này, tính khí chú tôi lại bướng bỉnh không dễ đối phó, có hôm uống say thì bốn người lại náo loạn cả lên, chú tôi vung một cây dao mổ heo lên, chém chết ba đứa kia, sau đó treo cổ ở cây hòe già cạnh cửa chết theo, đáng thương cho thím của tôi, vừa về nhà lại thấy chồng mất, con cũng không còn."

Nói đến đây, trong giọng nói của ông Tôn vô cùng khổ sở: "Mấy căn ở khu này đều nằm trong hẻm hóc, dỡ bỏ không được, nhà chúng tôi vốn muốn bán để lấy chút tiền dưỡng lão cho thím, không ngờ người mua vừa nghe căn này có án mạng, lập tức bỏ đi. Sau đó tôi cho thuê nhưng lại có chuyện lạ, khi có người đi vào, sẽ nghe tiếng gây gổ, đến buổi tối, đồ dùng trong phòng khách rơi rớt vang lên tiếng lạch cạch, nếu không thì sẽ có thể nhìn thấy có người thắt cổ ở trên cây, tôi nghĩ đó là hồn của chú và các anh em họ trở về, bọn họ không cam lòng, chết cũng vẫn còn cãi."

Đến ngõ nhỏ rồi, ông Tôn giảm tốc độ xe lại: "Chàng trai, tôi nói trước với cậu, ban ngày thì không có chuyện gì, mọi người có thể vào, buổi tối không chừng sẽ xảy ra gì đó, chuyện tôi đã nói rõ với cậu, nếu muốn vào ở vậy tôi không ngăn cản cậu nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì không có liên quan gì đến tôi đâu đấy."

Thời Mộ xòe ngón tay, cười: "Ông nói bên trong có thể có bốn con quỷ?"

Cô cười vô cùng sung sướng, điều này khiến ông Tôn mãi vẫn chưa thể hoàn hồn.

Thời Mộ mong đợi xoa xoa tay: "Thật tốt quá, có thể ăn bốn con."????

Gì? Chàng trai này mới nói gì?

Cuối cùng đã tới căn nhà, tận cùng bên trong căn hẻm nhỏ, hộ gia đình hai bên đóng chặt cửa, hiển nhiên đã lâu không ai trở về rồi.

"Ở căn này là một ông già, cách đây một năm, ông ấy được con trai đón ra nước ngoài, chênh lệch địa lý, càng khó cho thuê hơn."

Nói xong, ông Tôn móc một cái chìa ra mở khóa.

Thời Mộ đứng sau lưng ông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!