Đúng như Tiểu Vệ nói, ngày hôm sau cô liền từ chức.
Vì Đường Tự sắp tới sẽ rất bận rộn, Tả Khánh Viễn lại vì công việc công ty mà không thể kè kè bên cạnh, nên chỉ có thể một lần nữa tuyển cho Đường Tự một trợ lý mới.
Đường Tự và Tả Khánh Viễn đều không biết, vì vị trí trợ lý mới này, một đám người – không, phải là yêu quái – suýt chút nữa đánh nhau một trận ra trò.
Giấy chứng nhận cư trú yêu quái của Tiểu Vệ được quản lý bởi Bộ Quản lý Yêu Quái khu vực Tây Nam. Cô chuẩn bị đến Nam Hải làm việc đã được khu này xử lý xong.
Tiểu Vệ chính là Tinh Vệ.
Vì chết đuối ở biển nên tâm nguyện cả đời của cô là lấp biển thành ruộng. Dĩ nhiên đây là nguyện vọng không thể thực hiện nổi – dù qua bao nhiêu năm, mỗi ngày Tiểu Vệ đều ném đá xuống biển, nhưng vẫn chẳng thấy kết quả gì.
Dẫu vậy, việc lấp biển đã trở thành chấp niệm của Tinh Vệ. Không ai cười nhạo cô, nhưng cũng không ai tin rằng cô có thể hoàn thành nguyện vọng đó.
Để sinh sống trong xã hội loài người, Tiểu Vệ cần có công việc. Nhờ mối quan hệ, cô tìm được công việc trợ lý cho minh tinh. Không thể hoàn thành chấp niệm, cô càng thêm u uất. Chỉ có mỗi ngày ném đá xuống biển mới là thời khắc vui vẻ nhất cuộc đời cô.
Đám yêu quái cho rằng Tiểu Vệ sẽ mãi làm trợ lý minh tinh. Cô cũng đã làm nhiều năm, đổi qua vài nghệ sĩ, nhưng vẫn không mấy để tâm đến sự nghiệp, cứ thế tiếp tục làm trợ lý.
Cho đến khi cô được điều đến bên cạnh Đường Tự.
Lúc đầu, đám yêu quái Tây Nam đều nghĩ nghệ sĩ tên Đường Tự này cũng chỉ là người bình thường, không khác gì mấy người trước kia Tiểu Vệ từng phục vụ. Ai ngờ không bao lâu sau, mạng xã hội đã rần rần truyền tai nhau về nhân loại tên Đường Tự – người được gọi là Thần Tài.
Lũ yêu quái Tây Nam lúc đầu cười nhạt: một con người mà dám xưng là Thần Tài? Có hỏi xem đại yêu Tì Hưu – quản lý Cao Ninh thành – có đồng ý không?
Nhưng rất nhanh, bọn họ bị vả mặt.
Tiểu Vệ sau khi bái Thần Tài chưa bao lâu đã tìm được cơ hội được điều đi công tác ở Nam Hải.
Đó chẳng phải là đi lấp biển sao!!
Ngay cả nguyện vọng của Tinh Vệ mà cũng thành hiện thực, vậy Đường Tự chẳng phải là thật sự là Thần Tài?
Thế nên khi Tiểu Vệ vừa rời đi nhận chức ở Nam Hải, đám yêu quái Tây Nam nghe tin Đường Tự cần tuyển trợ lý mới, lập tức xôn xao, ai cũng muốn tranh vị trí đó.
Thế là đánh nhau.
Cuối cùng, người phụ trách Bộ Quản lý Yêu Quái Tây Nam – Thanh Long – người có giá trị vũ lực mạnh nhất, đã đè ép cả đám yêu quái khác để giành lấy cơ hội trở thành trợ lý của Đường Tự.
Thật ra, hắn không phải vì muốn "năng lực Thần Tài" của Đường Tự. Hắn mơ hồ cảm nhận được Tì Hưu – người mất tích nhiều năm – sắp trở về. Trùng hợp là sau đó Đường Tự cũng sẽ đến Cao Ninh thành, hắn liền nhân cơ hội qua xem náo nhiệt.
Tên trong giới loài người của Thanh Long là Lữ Lương. Rất nhanh, anh nhận được thông báo từ Tả Khánh Viễn, nói rằng muốn đích thân phỏng vấn. Nếu cảm thấy thích hợp mới giới thiệu cho Đường Tự.
Lữ Lương đã sống không biết bao nhiêu năm, còn có thể quản lý Bộ Quản lý Yêu Quái Tây Nam ổn thỏa, năng lực dĩ nhiên không yếu. Sau một vòng phỏng vấn, Tả Khánh Viễn lập tức gật đầu đồng ý.
Đúng lúc Đường Tự cũng vừa kết thúc lịch trình ở Kinh thị, trở về Cao Ninh. Tả Khánh Viễn ra sân bay đón Đường Tự, tiện thể dẫn theo Lữ Lương.
Lữ Lương cùng Tả Khánh Viễn đứng chờ ở cổng ra hơn mười phút. Chiếc máy bay của Đường Tự mới hạ cánh, đợi thêm một lúc mới thấy người.
Vì từng nghe quá nhiều chuyện khó tin xoay quanh Đường Tự, vừa nhìn thấy hắn, ánh mắt Lữ Lương không khỏi mang theo chút đánh giá, dường như muốn nhìn xuyên lớp da thịt của hắn để thấy tận gốc rễ.
Hắn nghĩ rằng ánh mắt mình rất kín đáo, hoặc chí ít ở đây không ai có thể phát hiện, vì không ai mạnh hơn hắn.
Thế nhưng rất nhanh, Lữ Lương thấy người đàn ông bên cạnh Đường Tự không dấu vết chắn ngang, như vô tình, nhưng lại chắn hoàn toàn tầm nhìn đánh giá của hắn.
Lúc này Lữ Lương mới chú ý đến người đàn ông bên cạnh Đường Tự.
Hắn vừa nhìn qua, đã đối diện với một đôi mắt sắc bén, cảm giác quen thuộc ập đến.
Lữ Lương ngẩn ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!