Chương 37: Thật kỳ lạ

Chu Tây Duy không thể nghi ngờ là một diễn viên chuyên nghiệp, nếu đã định làm "ăn bá", liền diễn đến giống như thật. Giọng điệu Đông Bắc chuẩn chỉnh, không biết người thật sự sẽ nghĩ anh ấy là người gốc Đông Bắc.

Nói vài câu mở đầu, giao lưu với khán giả một lúc, Chu Tây Duy bắt đầu "biểu diễn" ăn cơm hộp.

Anh ấy ăn rất tao nhã, căn bản là không nhìn ra dáng vẻ ngấu nghiến, nhưng chỉ trong chớp mắt, một hộp cơm hộp đã bị Chu Tây Duy giải quyết sạch sẽ.

Người xem ban đầu bị chiêu trò "ăn bá" của Chu Tây Duy thu hút vào phòng livestream, tưởng rằng anh ấy sẽ mượn cơ hội này để quảng bá cho "Người Chết Vì Tiền", nhưng kết quả là chỉ thấy anh ngồi đó, từng hộp từng hộp cơm hộp cứ thế mà biến mất.

[Đây là hộp thứ 7 rồi đi?]

[Hộp thứ 8... ]

[15! ]

[20! ]

Chu Tây Duy mỗi khi ăn xong một hộp cơm đều giơ lên cho mọi người xem, để người xem biết rằng mỗi hộp cơm đều đầy đặn, không thiếu đi chút nào nguyên liệu.

Chính vì vậy, người xem càng lúc càng kinh ngạc, vừa giúp anh đếm số hộp cơm, vừa yên lặng nuốt nước miếng.

Đây là phát sóng trực tiếp chân thực, không cắt ghép, không chỉnh sửa, mọi thứ đều rõ ràng trước màn hình, truyền tải đến mắt từng người xem.

Thật sự là "ăn bá", không thể nghi ngờ.

Mọi người bắt đầu tò mò, dạ dày của Chu Tây Duy rốt cuộc làm bằng gì? Làm sao có thể ăn nhiều như vậy mà mặt vẫn không biến sắc?

Hơn nữa, anh ấy còn làm cho một hộp cơm hộp bình thường trở nên như sơn hào hải vị, trông thật ngon miệng.

Người xem trước màn hình bắt đầu không nhịn được mà nuốt nước miếng, nhà ai có đồ ăn vặt liền lôi ra ăn, không có đồ ăn liền lấy điện thoại ra đặt cơm hộp trên ứng dụng, sau đó vừa ăn vừa tiếp tục xem Chu Tây Duy phát sóng trực tiếp.

Đợi đến khi đồ ăn được giao tới, bọn họ liền cùng Chu Tây Duy ăn chung.

Bình thường những món ăn có vị cũng tạm được, hôm nay ăn lại thấy đặc biệt ngon, vị giác dường như cũng được thoả mãn hơn hẳn.

Vì thế, tại thời điểm đó, hàng ngàn vạn người cùng nhau theo dõi phòng phát sóng trực tiếp của Chu Tây Duy, phần lớn đều giống anh ấy, cắm cúi ăn uống không ngừng.

Nửa giờ sau, Chu Tây Duy giải quyết sạch toàn bộ hộp cơm trên bàn, nhưng nhìn qua vẫn không hề có dấu hiệu "bị no", thậm chí đến cả no căng cũng không có.

"Nói thật, ta vẫn còn có thể ăn thêm." Chu Tây Duy đưa các hộp cơm rỗng cho trợ lý thu dọn, vì liên quan đến việc làm sáng tỏ, thái độ của anh lập tức trở nên nghiêm túc: "Như các ngươi chứng kiến, đây là lượng ăn thật của ta. Không, nếu muốn cho ta ăn no, một bữa cơm của ta không chỉ là từng này đâu."

"Mỗi đoàn phim đều cung cấp suất cơm tiêu chuẩn, nhưng nếu theo cách ăn của ta, nếu không tính tiền thù lao, căn bản là không có đoàn phim nào nuôi nổi ta." Nói đến đây, Chu Tây Duy ngượng ngùng cười: "Còn lý do tại sao ta phải ra ngoài làm thêm..."

"Không có cách nào khác, ta thật sự ăn quá nhiều. Mỗi lần nhận được thù lao đóng phim, chưa được bao lâu đã bị ta ăn sạch, còn lại chẳng là bao. Nếu không đi làm thêm, ta cảm thấy ta sẽ bị đói chết mất."

Chu Tây Duy nở nụ cười tươi rói, khuôn mặt thường ngày nghiêm nghị nay lại lộ ra vẻ ngây ngô hài hước, khiến cho khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp không nhịn được mà cười ha hả, sau đó mới bắt đầu lũ lượt gửi quà tặng tới.

[Cấp Chu lão sư một quả ngư lôi nước sâu, để Chu lão sư mua cơm ăn. ]

[Ha ha ha ha, lần đầu tiên thấy có minh tinh tự ăn đến mức nghèo, đáng thương quá đi? Vậy thì gửi một quả bom nước cạn.]

[Xem Chu lão sư ăn xong, ta cũng tự ăn đến no căng, phải tặng Chu lão sư một quả địa lôi mới được.]

...

Chu Tây Duy không để phần quà kéo dài lâu, gần như vừa làm sáng tỏ xong liền đóng phòng phát sóng trực tiếp. Mặc dù vậy, anh vẫn nhận được gần 400.000 VNĐ tiền thưởng.

Trợ lý nhìn vào số tiền trên tài khoản phát sóng trực tiếp, không nhịn được mà cảm thán: "Chu lão sư, số này còn nhiều hơn cả tiền anh kiếm khi đi làm thêm."

"Lúc đó lấy ra quyên góp đi." Chu Tây Duy không chút do dự đáp: "Quyên cho quỹ cơm trưa học đường."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!