Tiểu Đông xoay người
đi lấy khăn và rượu. Khi trở lại đã thấy thê chủ của hắn đang nhẹ nhàng
vuốt lại mái tóc lòa xòa trước mặt phụ thân. Hắn đi vào gây ra tiếng
động nên khiến nàng quay lại. Hiểu Linh nhìn thấy Tiểu Đông liền đứng
dậy, nói:
- Ngươi dùng rượu lau qua người nhạc phụ một lần,
ta xuống đun nước, dùng nước ấm lau lại lần nữa. Nhạc phụ không biết bao lâu rồi chưa ăn nên không chắc khi tỉnh sẽ ăn được cơm, ta sẽ nấu cho
ông ấy bát cháo.
Ngươi cứ an tâm ở trên này. Đại phu đến thì kêu ta một
tiếng.
Nói rồi không chờ Tiểu Đông phản ứng lại, cô đi nhanh
xuống bếp. Vừa vào cửa đã đụng Tiểu Hàn đang lụi cụi bê nồi canh làm cô
phát hoảng. Canh này đổ xuống thì chẳng phải sẽ bỏng nặng sao, một đứa
trẻ năm tuổi mà dám bê như vậy. Cô không dám lớn tiếng, vội đi đến, từ
đằng sau nâng nồi canh tránh khỏi tay Tiểu Hàn. Trên tay đang nặng đột
nhiên nhẹ bẫng khiến Tiểu Hàn ngơ ngẩn, quay mặt lại nhìn thì thấy tỷ tỷ đang ngay sau lưng hắn. Hiểu Linh bê nồi canh đặt ra chỗ khác rồi quay
sang nhìn Tiểu Hàn nghiêm nghị nói:
- Tiểu Hàn, lần sau không cho phép đệ bưng đồ nóng như vậy. Đệ là tiểu hài tử, tay chân còn yếu,
không may dội lên người bị phỏng thì phải làm sao?
Tiểu Hàn ngẩn người:
- Nga… trước giờ đệ vẫn bưng a. Chuyện gì của người lớn, đệ cũng làm được. Nhị ca cũng vậy. Chẳng phải tỷ luôn nói: tiểu hài tử không làm được việc
thì bán quách đi cho xong mà.
Lần này tới lượt Hiểu Linh đứng
hình. Ra là hai đứa trẻ này luôn cố gắng làm công việc của người lớn vì
bị người tỷ tỷ vô lương tâm này dọa bán đi. Không trách khi cô tỉnh lại
thì nghe thấy tiếng cầu xin đừng bán huynh đệ bọn họ. Cô lờ mờ hiểu ra.
Có lẽ do thân thể này định đưa hai tiểu đệ đi bán, Tiểu Đông cố gắng
ngăn cản dẫn đến xô xát rồi bị đánh vào đầu khiến cô xuyên qua.
Tiểu Hàn thấy đại tỷ đột nhiên im lặng, lo sợ tới kéo áo:
- Tỷ tỷ… ta…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!