Chương 48: Lên trấn

Hiểu Linh về đến nhà, mọi người đã quây quần chờ cô về ăn cơm. Đối với cô,

bữa cơm quây quần mọi người chính là lúc của gia đình. Nơi nào có người

đợi cô về, nơi đó là gia đình.

Bữa ăn ríu rít tiếng nói của Tiểu

Hàn miêu tả quá trình nấu nướng ra sao. Thỉnh thoảng có thêm vài lời bổ

sung không nhanh không chậm của Lập Hạ. Hai món ăn mới này đều là công

lao của hai huynh đệ bọn họ. Cô chỉ phụ trách hướng dẫn và nếm lại một

chút.

Sang đến chiều, cả nhà quyết định làm bánh sắn sớm, để tiện nghỉ ngơi. Hiểu Linh dự định sáng mai lên trấn nên kêu mọi người làm

một ít bánh kích thước nhỏ, vị ngọt để làm quà cho Trần Vân Sương – Hà

gia chủ. Cô đang đắn đo việc nên bán bánh sắn cho Phúc Lạc lâu làm đồ ăn sáng hay không. Bởi vì món bánh này bán không thể quá năm xu một cái,

phí tổn làm bánh rồi đưa đi bán lại quá lớn.

Lần này lên trấn, ngoài bán rau củ cho Phúc Lạc lâu, cô cũng muốn bán chút măng chua và măng ớt cho họ. Lần trước cô để ý thấy đồ ăn sáng của họ có bún các loại. Nếu

có măng chua, có thể làm thêm món bún ngan.

Mà măng ớt thì vô cùng thích hợp với các món ăn sáng có nước như vậy.

Sáng sớm. Đưa Lưu thị

và Tiểu Đông đi chợ xong, Hiểu Linh cũng lên đường đi trấn Tây Giai. Đến Phúc Lạc lâu, quán đã tấp nập người ăn sáng.

Hiểu Linh nhìn lướt qua

thì căn bản thấy họ phần lớn thuộc lớp trung lưu, có tiền dư dả. Còn

những người làm khuân vác, việc vặt bên bến sông thì không hề có. Nghĩ

nghĩ một chút, Hiểu Linh thấy bản thân cũng bị nóng đầu không nhẹ. Những phu khuân vác với thu nhập nhiều khi không nổi ba, bốn hào một ngày thì làm sao dám vào quán ăn một bữa sáng hết hai hào rưỡi đây.

vòng ra cửa sau, đi vào hậu viện để đưa đồ cho người phụ trách thu mua.

Bọn họ từ lần mua bán đầu tiên đã đặt ra quy ước: nếu Hiểu Linh đưa đồ

thông thường đến thì trực tiếp ghi sổ, tính tiền trả là được. Nhưng lần

này, cô muốn gặp Hà gia chủ hoặc Lê chưởng quầy nên mới đi ra cửa trước

nhắn tiểu nhị một tiếng.

Mọi thứ xong xuôi, cô vào gian phòng

trước đây ngồi chờ. Trong đó đã có sẵn một chút điểm tâm và bình trà.

Hiểu Linh cũng không câu nệ, rót một ly trà ra nhấm nháp. Đuôi lông mày

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!