Chương 24: Xuống núi

Khi Hiểu Linh mang

cái cáng tạm chế trở lại, hai người nam tử cũng đã ăn uống xong. Nam tử

bị thương nhìn thấy nàng, rồi nhìn lại số đồ ăn nàng để lại cho bọn hắn

đã không còn một mảnh, đột nhiên má đỏ hồng. Nàng… có chê hắn ăn nhiều

hay không? Hắn chợt nhận ra mình còn chưa biết tên của nàng ấy, cũng

chưa giới thiệu bản thân nữa, liệu nàng có nghĩ hắn không hiểu lễ nghi,

phép tắc hay không? Lưu Minh thực sự nghĩ quá nhiều, hắn không muốn để

lại ấn tượng không tốt trong mắt nàng. Bản thân cũng không hiểu tại sao. Hắn cố gắng đứng dậy, mỉm cười:

- Cô nương… ngài đã trở lại…

Hắn chưa kịp nói thêm thì đã bị nàng cắt lời:

- Công tử đứng dậy làm gì. Chân của công tử không nên cử động nhiều.

Hắn hai tay nắm nhẹ phía trước, cúi người xuống rồi từ từ đứng thẳng người lại:

- Ta chỉ muốn cảm ơn cô nương một cách trân trọng nhất, thể hiện sự cảm kích của chúng ta. Ta thực có lỗi khi đến giờ chưa hỏi danh tính của ngài.

Cô nương có thể cho ta biết tên sao?

Hiểu Linh vốn định bèo nước

gặp nhau, cô đưa hai người họ tới nhà Trần bá mẫu là xong nên cũng không có ý định hỏi tên hay câu chuyện của họ. Đó có thể là một mớ phiền phức nên cô không muốn dính vào. Nhưng người ta đã hỏi, không nhẽ cô mất

lịch sự tới mức không nói.

Hiểu Linh đáp:

- Ta họ Phạm, tên Hiểu Linh. Công tử có thể tùy ý gọi.

Lưu Minh cúi đầu, đáp "uh" một tiếng rồi chờ nàng hỏi lại tên mình. Nhưng

mãi không thấy nàng lên tiếng, hắn len lén nhìn thì phát hiện nàng đã

qua sửa soạn lại chiếc gùi của mình. Trong đầu hắn chợt nghĩ: tại sao

nàng không hỏi tên hắn đây? Hắn nên hay không nên chủ động nói tên cho

nàng. Rối rắm một chút, Lưu Minh cất tiếng:

- Phạm cô nương.

Ta tên Lưu Minh, còn Tiểu Nhã là tùy thị của ta. Chúng ta là từ thành

Tây Đô muốn qua trấn Tây Giai tìm người. Không biết từ đây cách trấn còn xa không?

Hiểu Linh dừng việc thu dọn đồ lại. Thực ra cô chỉ

định lảng tránh một chút việc hỏi tên 2 ngươi này mà thôi. Nén tiếng thở dài trong lòng, cô đáp:

- Trấn Tây Giai cách đây khá xa, tối nay hẳn là hai người không thể tới đó được. Trước hết ta đưa công tử

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!