Cơm vừa dọn xong, Hiểu Linh đã nghe tiếng Tiểu Hàn ríu rít ngoài cửa:
- Tỷ tỷ, tỷ phu, Lưu thúc… ta đã về.
Hiểu Linh cười cười:
- Ây nha… con mèo nhỏ mũi thật thính. Cơm vừa dọn ra đã trở về rồi.
Tiểu Hàn giận dỗi đứng dậm chân:
- Tỷ tỷ.
Hiểu Linh cười vang:
- Thôi không chọc đệ nữa. Vào ăn cơm thôi,
Cả nhà quây quần bên mâm cơm. Hôm nay thức ăn rất phong phú: canh bầu, cải cúc luộc, đậu đũa xào, cá kho, lòng xào dưa và lòng luộc. Lương thực
chính thì có cơm khoai và bánh ngô hấp.
Bánh ngô vẫn được để trong lồng
từ nãy để giữ độ ấm và mềm. Vì thế bánh sẽ được giải quyết trước. Hiểu
Linh rất tự nhiên chia một bát một phần lòng xào dưa để ăn kèm với bánh
ngô trước. Bánh ngô còn nóng mềm, thơm nhẹ chấm cùng nước xào và ăn cùng lòng dai dai. Mọi người đều ăn đến hồ hởi. Giải quyết mỗi người hai cái bánh ngô bằng bàn tay cũng đã lửng dạ. Hiểu Linh nhắc:
- Mọi người ăn cơm đi.
Ăn bánh no lại không ăn được cơm nữa. Bánh còn tới
chiều ăn cũng được. Nào. Nhanh ăn thử món lòng luộc đi. Xem tay nghề
Tiểu Đông thế nào?
Hiểu Linh cười cười gắp một miếng lòng chấm
vào bát nước mắm đầy ớt cô chuẩn bị riêng, bỏ vào miệng. Miếng lòng luộc vừa tới, bên ngoài trắng nõn, ăn giòn giòn kèm nước mắm cay thực miễn
chê.
Đây là món cô rất thích, thỉnh thoảng về nhà vòi ba mẹ nấu cho ăn.
Không phải cô không nấu được, chỉ là ăn cùng gia đình vẫn khác hơn
nhiều. Cả nhà cũng ăn thử. Lưu thị hơi ngạc nhiên khi lòng luộc lại giòn trong khi chỗ lòng xào kia ông ăn vẫn thấy độ dai của nó:
- Hiểu Linh, tại sao cùng là lòng mà lòng luộc lại giòn còn món kia lại dai dai vậy?
Hiểu Linh cười đáp:
- Là do tùy từng đoạn lòng, nhạc phụ ạ. Đoạn ta lấy để luộc là đoạn lòng nhỏ phía trên, càng về phía dưới lòng sẽ càng to ra và càng dai hơn.
Hơn
nữa để luộc được giòn và trắng cần có một số thủ thuật nho nhỏ nữa.
Lưu thị gật gù:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!