Chương 92: Kí hợp đồng

Từ lúc ăn cơm Đảng Thành Quân mang tới cho Hoắc Nhung, ấn tượng của Vương hội Lan với đối tượng tình cờ gặp một lần này của Hoắc Nhung hoàn toàn thay đổi, cũng không cảm thấy người này lớn lên hung dữ nữa, chỉ cảm thấy người đàn ông biết nấu cơm lại đẹp trai như vậy quả thực chỉ có thể gặp không thể cầu, trực tiếp khen hai người trai tài gái sắc rất xứng đôi.

Nhưng không phải ngày nào Đảng Thành Quân cũng rảnh mang cơm cho Hoắc nhung, vì thế Vương Hội Lan bị đồ ăn của Đảng Thành Quân bắt làm tù binh sâu sắc, cũng chưa có cơ hội nếm lại lần nữa, liền có qua có lại mang cho Hoắc Nhung không ít đồ ăn vặt trong nhà mẹ cô ấy mua.

"Cho cậu thứ tốt này, đây là tôi tiết kiệm đấy, đặc biệt mang tới cho cậu thử."

Hôm nay Vương Hội Lan vừa tới trường, nhân lúc chưa vào học, lục lọi trong túi, nói muốn cho Hoắc Nhung một thứ tốt.

Hoắc Nhung đang xem sách, bị cố ấy gợi lên sự tò mò, thả sách đưa tay ra, sau đó thấy Vương Hội Lan lấy ra từ trong túi sau lúc lâu, cuối cùng ở trong cùng lấy ra một gói nhỏ vuông vắn, đặt vào tay Hoắc Nhung.

Hoắc Nhung nhìn kỹ, nói: "Đây là thứ tốt cậu muốn mang cho tôi?"

Vương Hội Lan thấy biểu cảm của cô không đúng, cho rằng cô chưa từng thấy cái bánh nhỏ trong tay này, vội nói: "Cậu đừng thấy nó không lớn, ăn rất ngon đó, hơn nữa đặc biệt khó mua, không mua được trong cửa hàng bách hóa, cái này vẫn là mẹ tôi nhờ người mua đấy, tổng cộng chỉ mua mười mấy cái, tôi đều không nỡ ăn."

"Cậu nếm thử, tôi đẳm bảo cậu chưa ăn qua mùi vị này." Vương Hội Lan đẩy tay Hoắc Nhung thúc giục cô, vẻ mặt mong chờ nhìn cô.

Lúc này Hoắc Nhung thật sự nhịn không được, cười nói: "Nhân khoai mỡ đúng không."

Vương Hội Lan kinh ngạc nói: "Sao cậu biết? Cậu ăn qua rồi?"

Hoắc Nhung thầm nghĩ: Tôi chẳng những ăn rồi, tôi còn từng làm nữa.

"Bánh gạo này là chúng tôi làm." Hoắc Nhung nói.

Lúc đầu Vương Hội Lan còn chưa rõ ý của Hoắc Nhung, đợi sau khi hiểu rồi, lập tức sốc tới mức miệng há to.

"Đây là các cậu làm?"

Hoắc Nhung gật đầu, giải thích đại khái một chút với Vương Hội Lan, Vương Hội Lan nghe vậy, vô cùng bất ngờ: "Quá tốt rồi, nếu lần sau tôi muốn ăn, có thể trực tiếp tìm cậu mua không?"

"Không cần như vậy, nếu không cậu muốn ăn cái gì nói với tôi, tôi đưa cậu một ít đừng ngại."

Vương Hội Lan xua tay: "Vậy không được, vẫn phải đưa tiền cho cậu."

Nói xong lại cảm thán: "Các cậu thật thông minh, có thể nghĩ được nhiều ý tưởng kiếm tiền như vậy."

Tuy hiện tại đều nói chỉ có bưng bát sắt nhà nước mới gọi là có tiền đồ, nhưng theo Vương Hội Lan thấy, chồng của Hoắc Nhung như thế, cũng rất có tiền đồ. Đừng nói Hoắc Nhung đã kết hôn, cho dù chưa kết hôn, mọt sách chỉ biết đọc Trần Anh Huy kia khẳng định không bằng người chồng có bản lĩnh lại biết thương người trong nhà Hoắc Nhung.

Thời đại thay đổi bất ngờ, nhưng người có mục tiêu có lí tưởng cho dù đến lúc nào, khẳng định đều rất lợi hại.

Hoắc Nhung không biết trong lòng Vương Hội Lan, Đảng Thành Quân đã biến thành người đàn ông kiểu mẫu, cô đang đợi tới cuối tuần, nhanh chóng đi xem cửa hiệu mặt tiền nữa.

Thật vất vả cuối tuần đã tới, Hoắc Nhung ăn sáng xong, liền cùng Đảng Thành Quân đi tìm Lý Minh Sơn họp lại.

Đợi tới nơi nhìn một cái, Lý Minh Sơn không nhịn được cau mày lại đầu tiên, nơi này là chỗ tốt, nhưng nhà này quá cũ nát, trách không được rõ ràng ở đoạn đường tốt, lại để trống vẫn luôn không có người thuê.

Kính trên khung cửa sổ còn lại không nhiều, bên trong vừa trống vừa hỏng gần như thấy hết tất cả.

Lý Minh Sơn chưa tới xem qua trước, dẫn hai người Hoắc Nhung đến mới thấy được căn nhà có dáng vẻ như thế này, lập tức có phần xấu hổ.

"Cái này ... Anh cũng không nói với tôi cửa hiệu mặt tiền này có dáng vẻ như vậy đâu."

Người dẫn bọn họ tới nghe vậy  có chút chột dạ rụt cổ lại nói: "Quả là có hơi bẩn, vị trí vẫn rất tốt, giá cũng không rẻ mà."

Lý Minh Sơn quay đầu, tức giận nói: "Đây là chuyện bẩn một chút sao? Loại cửa hiệu mặt tiền này, giá rẻ thì có lợi gì, thuê lại rồi tu sửa có gì khác biệt chứ?"

Người nọ vội cười xòa: "Xin lỗi, xin lỗi ạ."

Hoắc Nhung lại bước tới bên cạnh, phát hiện của hiệu này lại không có khóa, cửa chỉ tùy tiện dùng cái chốt đóng lại, dùng sức là có thể đẩy cánh cửa rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!