Chương 42: (Vô Đề)

Sau những khúc mắc, cuối cùng họ cũng đã đến nhà hàng.

"Bữa tối có cần thanh đạm một chút không?"

Cố Sư Sư ngồi bên bàn ăn.

Mặc một bộ vest nam quá khổ, cô lật thực đơn.

"Chảy máu mũi, anh có phải bị nóng trong không?"

Khóe miệng Hoắc Tư Thận giật giật.

Không muốn phản ứng lại lời nói ngớ ngẩn đó.

Cố Sư Sư lật thực đơn một lúc, anh không nhìn nổi nữa.

Trực tiếp thu lại. Anh gọi món.

Nhìn đoạn chat của La Phinh Đình, anh càng kiên định ý định, trực tiếp đưa cô đến trải nghiệm ẩm thực cao cấp nhất.

Một bữa tiệc Pháp thịnh soạn.

Từ súp, bánh mì, đến ba món khai vị, rồi đến món chính, món tráng miệng.

Ngay cả cách kết hợp từng món ăn với các loại rượu khác nhau, anh đều giải thích cặn kẽ cho cô.

Món khai vị đi kèm với rượu khai vị, thịt đi kèm với rượu vang đỏ, cá tôm hải sản thì uống rượu vang trắng, sau bữa ăn còn có thể uống một chút rượu mạnh Brandy.

Mỗi loại rượu dùng một loại ly khác nhau, cách cầm, cách uống cũng khác.

Cố Sư Sư nghe mà hơi lơ mơ.

Nào là tên tiếng Anh, tiếng Pháp, bao nhiêu là tên rượu... nghe xong cô muốn ngất xỉu.

Trước đây cô theo sư phụ, thường xuyên tiếp xúc với người giàu, nhưng rất ít khi dùng bữa Tây đầy đủ và chú trọng như vậy.

"Nghiêm túc một chút."

Hoắc Tư Thận gõ ngón tay xuống bàn.

Người của anh, anh sẽ dạy.

Năm xưa, ngay cả lễ nghi ăn uống cơ bản của cô em gái nhỏ, cũng là do anh dạy.

Cố Sư Sư không hiểu, anh sẽ cầm tay chỉ cho cô, dạy cho đến khi cô thành thạo.

Người của anh, không ai có tư cách để chỉ trỏ!

"Ở nhà, em có thể tùy ý, nhưng những quy tắc này em cần phải biết."

Hoắc Tư Thận dừng lại một chút.

Phú quý phú quý, "phú" ở phía trước, "quý" ở phía sau.

Sự cao quý, thanh lịch mới là điều khó nhất.

Cô gái của anh có thể tùy tiện, tùy hứng, anh đều có thể che chở.

Nhưng sau này cô có con, cần phải biết thế nào là đúng, thế nào là sai, mới có thể dạy con.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!