Chương 49: Vô đề…

Hàn Dương phát hiện, sếp và Ngôn Tư Diễn sau khi ra ngoài ăn cơm về, càng bất bình thường hơn, rất nhiều lúc khiến người ta cảm giác không tự nhiên, tâm trạng sếp rất tốt, ngay cả khi các phòng làm sai tài liệu quan trọng cũng không nói gì.

Cầm một tập tài liệu bước vào văn phòng tổng tài, thấy Ngôn Tư Diễn đang quang minh chính đại tải một phần mềm diệt vius giữa thanh thiên bạch nhật, Hàn Dương bình tĩnh tiêu sái bước ra khỏi văn phòng, hít sâu một hơi, ta thao, anh nghi ngờ có lẽ bản thân đã xuyên không rồi.

Ngôn tiểu tử kia cho dù có to gan thế nào, cũng không thể nào lại dám khiêu chiến uy quyền của sếp lớn.

Sếp vì sao lại cưng chiều thằng nhóc này thế? Hàn Dương bước vào thang máy, tới phòng phát triển thị trường, nghe được một nữ nhân viên nói với một nữ nhân viên khác:

"Chồng cậu thật cưng chiều cậu, nếu là chồng tớ, đã sớm cãi nhau rồi."

Cưng chiều?

Chồng? Hàn Dương há mỏ, trong đầu ầm ầm rung động, chẳng lẽ tất cả những suy đoán của mình trước kia đều thành sự thật, sếp lớn mặt lạnh thật sự thích kiểu người như Ngôn Tư Diễn?!

"Ha, bộ dạng Hàn đặc trợ kinh ngạc như vậy, là có chuyện gì sao?" Tô Thanh mới từ phòng nhân sự về cầm theo vài tập hồ sơ nhân viên, thuận tiện lấy vài nhân viên mới về phòng mình, liền thấy Hàn Dương mặt đang dại ra đứng ngoài phòng phát triển thị trường, cười nói:

"Là gặp chuyện bất ngờ đến mức nào?"

Hàn Dương vội ho một tiếng:

"Không gọi là bất ngờ, gọi là kinh hoàng mới đúng." Nói rồi, phiêu phiêu lướt vào cửa phòng phát triển.

Tô Thanh nhìn theo bóng dáng anh, hơi nhíu mày, nhưng rồi lập tức mỉm cười, có thể khiến cho Hàn Dương lộ ra vẻ mặt này, ngoại trừ người ở bên cạnh tổng tài, còn có thể là ai?

Ngôn Tư Diễn buồn chán nhìn trò chơi trên máy tính, vốn định chơi võng du (game nhập vai?), nhưng lại cảm thấy bản thân đây không còn là thừa nước đục thả câu nữa, mà là nước trong thả câu.

Khi Tần Húc Cẩn xử lý xong mấy tập tài liệu, nhìn Ngôn Tư Diễn đang ngồi đờ ra, cất tiếng hỏi:

"Trước đây không phải em thường chơi trò trộm đồ ư, sao giờ lại không chơi?"

"Ừm, em trước mắt đã dùng phần mềm bảo vệ miễn phí 90, phần mềm ngỗng đen trắng không tương thích với nó, ngỗng đen trắng rớt mạng rồi," Ngôn Tư Diễn thấy Tần Húc Cẩn đã phát hiện mình lười biếng, cũng thoải mái mà lười nhác tựa lên ghế:

"Đừng nói đi trộm đồ, giờ ngay cả tán gẫu cũng không thể."

Tần Húc Cẩn chưa từng dùng hai phần mềm này, đối với anh, máy tính không cần phải cài mấy thứ này, anh nghĩ nghĩ:

"Không phải trên Internet thích là có thể trộm đồ sao?"

Ngôn Tư Diễn ném chuột đi, uể oải nói:

"Ganh đua ngỗng đen trắng, giờ rất nhiều người không chơi nữa."

Tần Húc Cẩn cảm thấy cậu đối với mấy thứ này rất hiểu biết, mở một ngăn tủ đựng hồ sơ nói:

"Không chơi nữa cũng tốt, làm việc khác đi, kế hoạch đưa sản phẩm mới ra thị trường của em đã hoàn thành chưa?"

Ngôn Tư Diễn mở to mắt nói:

"Ưm, em muốn mời Đan Á Đồng đến quảng cáo cho sản phẩm của chúng ta." Nói xong mở trò Plants vs. Zombies lên, chung quy cũng tìm được việc để làm.

"Em cảm thấy có thể mời được anh ta?"

Tần Húc Cẩn chỉnh sửa lại vài số liệu trên tài liệu, khóe miệng mang theo một tia tiếu ý không đổi:

"Em có cách liên lạc với anh ta sao?"

Ngôn Tư Diễn thờ ơ nói:

"Chúng ta tốt xấu gì cũng đã cùng trải qua hoạn nạn, hơn nữa em cảm thấy người kia bề ngoài tuy lạnh lùng, nhưng vẫn là một người tốt." Nếu là một ngôi sao bình thường, gặp chuyện như tối hôm đó, đã sớm sợ tới mức mặt không còn một giọt máu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!