Không khí trở nên phi thường ngưng trọng, Trang Sóc nhìn khuôn mặt đờ đẫn của người phụ nữ áo đỏ, hàn ý từ đáy lòng lại không tự giác phả lên, loại cảm giác này đã nhiều năm chưa từng có.
Anh thật không ngờ tiểu cảnh sát bên cạnh đây vậy mà nhận thức người phụ nữ này, anh hít sâu một hơi, trong thanh âm mang theo quấy rầy ngay cả mình đều không có phát giác,
"Cậu nhận thức… người này?" Nghĩ đến chữ quỷ đây có thể sẽ kích thích đến đối phương, anh uyển chuyển thay đổi một từ khác.
Lâm Khâm Duyên nhẹ gật đầu, vốn đối nữ quỷ này sợ hãi biến thành thương cảm, nhưng cậu không rõ, cô tại sao phải hại những bảo vệ này, tối hôm nay gia tăng một người, đã là người chết thứ tư rồi.
Nhưng cậu không thể ở trước nhiều người như vậy nói bản án này, cậu trông theo thi thể trên mặt đất, trong lúc nhất thời không biết có thể nói cái gì.
Ngôn Tư Diễn trông tình huống hiện tại, cũng khẩn trường nhìn Trang Sóc ở bên, trong sáu người tên duy nhất có thể đánh bại nữ quỷ cũng lộ ra sắc mặt không bình thường rồi, huống chi thằng cha gà mờ này.
Vào thời khắc bốn người dị thường nghiêm túc, một thanh âm truyền ra.
"Mấy người đang lầm bầm lầu bầu cái gì?"
Trang, Lâm, Ngôn ba người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tiêu Tử Mặc, nhìn lại người phụ nữ đối diện toàn thân đột nhiên bắt đầu nhỏ máu, trong nội tâm cảm khái, không biết đó là phúc.
Tần Húc Cẩn mặt không biểu tình nhìn nữ quỷ cách đó không xa, đi đến phía trước Ngôn Tư Diễn, đem cậu ngăn cản ở đằng sau của mình, mặt không biểu tình mở miệng,
"Người phụ nữ đó muốn làm cái gì?"
Ngôn Tư Diễn sờ sờ mũi,
"Cổ không có muốn làm cái gì, bởi vì cổ đã làm." Duỗi ngón tay chỉ thi thể trên đất, không biết vì sao, cậu đột nhiên cảm thấy nỗi sợ hãi trong lòng vừa rồi lúc này đây biến mất hầu như không còn.
Tiêu Tử Mặc nhìn bốn tên bên cạnh tinh thần như có như không xảy ra vấn đề, cẩn thận kéo Thiện Á Đồng vào lòng mình, kề bên tai Thiện Á Đồng nói khẽ,
"Chúng ta cách bốn tên này xa một chút."
Bốn người đồng loạt quay đầu nhìn về phía anh ta, ở không khí an tĩnh thế này nói lời rì rầm làm cái gì, muốn bọn cậu giả bộ không nghe thấy kỳ thật rất thử nghiệm diễn xuất, mỗi người đều diễn xuất siêu cao à?
Dường như rất không hài lòng với bộ dạng không còn trạng thái của sáu người, vì vậy người phụ nữ áo đỏ động, trong chớp mắt liền đến nơi cách xa sáu người không đến năm bước, trên gương mặt tái nhợt đôi mắt to hắc bạch phân minh không còn thần thái nhìn chằm chằm sáu người bọn cậu, lộ ra tròng mắt trắng khiến cho người ta sợ hãi.
Đứng ở vị trí gần phía trước Trang Sóc và Lâm Khâm Duyên đồng thời lui về phía sau một bước, mà khi Lâm Khâm Duyên lui về phía sau thoáng đụng phải Thiện Á Đồng một cú.
Thiện Á Đồng đẩy kính mắt màu trà trên sống mũi, mắt lại nhìn hai người phía trước, yên lặng kéo Tiêu Tử Mặc qua chỗ Ngôn Tư Diễn hai bước, cậu rất sáng suốt lựa chọn một vị trí tốt.
Tiêu Tử Mặc tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng từ không khí hiện trường mà nhìn, nhất định là gặp phải chuyện gì phiền phức rồi, anh nhìn người bên cạnh, vẻ mặt như thường, vậy hẳn không tính chuyện lớn gì.
"Tôi nói, anh mang mắt kính có thể thấy được sao?"
Ngôn Tư Diễn liếc mắt nhìn người bên cạnh mình, bất đắc dĩ hỏi.
"Gỡ mắt kính xuống tôi cũng không thể nhìn thấy thứ mấy anh nhìn thấy, nói tiếp, cái mắt kính này là vì làm người khác nhìn không rõ tôi, cùng tôi có nhìn rõ người khác hay không có quan hệ gì?" Thiện Á Đồng hỏi lại.
Ngôn Tư Diễn nghĩ nghĩ, gật đầu nói,
"Vậy cũng được, anh và tụi tôi thân phận bất đồng chứ sao."
Tần Húc Cẩn mặt không biểu tình nhìn hai tên vào thời khắc kiểu này còn có thể nói chuyện phiếm, Ngôn Tư Diễn buông lỏng như vậy, là vì thói quen, diễn viên đây không sợ hãi chẳng lẽ là bởi nhìn không thấy, đây gọi là nhắm mắt làm ngơ?
A nha, Lâm Khâm Duyên nhìn theo Trang Sóc dùng phù chú đem người phụ nữ đánh lui vài bước, nhưng mà người phụ nữ rất nhanh lại lung la lung lay đứng lên, một tay đưa ra ngoài.
Cậu cả kinh lui một bước dài, với tư cách cốt khí cảnh sát vào lúc này toàn bộ biến thành sợ hãi.
"Vị phu nhân này, chúng tôi với cô không oán không cừu, cô nếu đối chúng tôi ra tay, chỉ sợ tự cô cũng sẽ có phiền toái."
Trang Sóc thu phù chú trong tay, tận lực bảo trì nụ cười trên mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!