Kinh cung chi điểu (5) – Ta nói rồi, xem kịch mà thôi.
"Có vẻ sắp xong rồi." Tịch Đình Vân không biết nói gì, tìm đề tài để nói.
Lời y nói quả thực rất đúng.
Nơi này dù sao cũng là cổng chính của Na phủ, Trọng Thiết Hoàn chiếm thế thượng phong là dựa vào việc tấn công khi địch chưa kịp phòng bị, đợi Na gia hoàn hồn lại, thế cục liền dần dần dịch chuyển. Không lâu sau, liền thấy Xá Quang khải hoàn trở về, Na Phi Long xị mặt đi theo sau.
Xá Quang cười to nói: "Đã thật đã thật, lâu lắm rồi mới đánh một trận đã tay như thế này!"
Na Phi Long nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi thì đã rồi, còn ta thì sao?"
Tịch Đình Vân chú ý thấy bên trái mặt của hắn hơi hơi đỏ, "Mặt của ngươi…"
Na Phi Long nói: "Kiệt tác của Xá đại thủ lĩnh!"
Xá Quang tiếp tục phổi bò cười lớn: "Ngại quá, không để ý liền để lại dấu ấn của ta trên người ngươi rồi."
Na Phi Long phẫn nộ nói: "Ngươi căn bản cố ý chặn ta lại để hắn chạy!"
Xá Quang cũng trừng mắt nhìn lại: "Ngươi nói thế thì là thế à? Ta cứ nói là không phải đấy."
Na Phi Long nói: "Được, ngươi nói không phải đi, ngươi có dám cũng ta đến khiêu chiến Thiết Hoàn môn không?"
"Ha ha?" Xá Quang cười nhạt hai tiếng, nhìn hắn nói: "Được thôi được thôi, ngươi chết rồi, ta giúp ngươi khiêu chiến Thiết Hoàn môn, đốt như đốt tiền vàng cho ngươi."
Na Phi Long cũng chẳng kỳ vọng hắn bị mấy lời của mình khiêu khích máu nóng chạy đi đánh Thiết Hoàn môn, liền hừ lạnh một cái coi như bỏ đi, chuyển sang nói với Hoắc Quyết: "Vương gia đại giá quang lâm hàn sá, nhưng lại phải mệt nhọc vì chuyện của Na gia, trong lòng ta lấy làm áy náy."
Hoắc Quyết nói: "Ngươi nghĩ nhiều rồi."
Na Phi Long nói: "Vương gia thật là khoan hồng độ lượng."
"Chuyện của ngươi ta sẽ không quan tâm."
"Ta vừa nói về trận chiến vừa rồi…"
"Ta nói rồi, chỉ là xem kịch mà thôi."
"… Vậy thật là vất vả cho vương gia rồi!"
Thiết Hoàn môn đã lui quân, nhưng đám hỗn độn chúng để lại vẫn cần dọn dẹp. Na Phi Long lấy cớ dọn dẹp mà bận tíu tít trong phủ, hồn nhiên quên mất trước khi Thiết Hoàn môn đến, bản thân đang phải trình bày rõ những chuyện mình biết.
Xá Quang nhìn bóng dáng bận rộn của Na Phi Long, coi khinh nói: "Ta xem hắn có thể trốn tránh đến lúc nào."
Hoắc Quyết nói: "Không lo."
Xá Quang thấy hắn như đã có tính toán gì, cười ha ha nói: "Vương gia nếu như muốn làm gì, chỉ cần sai bảo ta là được."
Hoắc Quyết nói: "Ta muốn ngủ."
Xá Quang hỏi: "Vương gia cần ta trải giường?"
"Không cần. Hai việc này ta muốn tự mình làm."
Xá Quang thôi cười nói: "Việc ngủ cho dù ta muốn làm giúp vương gia cũng không được ấy chứ."
Hoắc Quyết nhìn Tịch Đình Vân một cái, "Nhưng có thể ngủ cùng."
"……Hả?" Xá Quang cả người chấn động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!