Câu lạc bộ golf Phong Sơn.
Ván golf hôm nay nhìn thì nhàn nhã nhẹ nhàng, thực tế là xã giao công việc. Trong năm năm tới, tập đoàn Lam Diệu sẽ hợp tác với ngân hàng Kinh Hạ, việc hợp tác đã là chuyện chắc chắn, hiện tại vướng mắc ở lãi suất cho vay, Tạ Tầm Chi muốn giảm thêm 1%, còn bên Kinh Hạ thì không chịu.
Bởi vậy, đôi bên vẫn còn đang giằng co.
Ván thứ ba là một lỗ par 4*, trên đường bóng có một cái hồ nước nhỏ, độ khó vừa phải. Tạ Tầm Chi cú đánh đầu tiên đã đưa bóng lên green, cú swing mạnh mẽ như chẻ tre. Cú thứ hai càng thần kỳ, trực tiếp đưa bóng vào lỗ, một cú eagle tuyệt đẹp.
* Par 4: cần 4 gậy để bóng đến lỗ. Bao gồm 2 gậy green (từ chỗ phát bóng đến khu vực gần lỗ) và 2 gậy putting (từ green vào lỗ). Nếu hoàn thành par 4 trong 4 gậy thì đạt par (điểm chuẩn).
Những người nhặt bóng và nhân viên xung quanh không ngớt vỗ tay tán thưởng.
Luật golf rất đơn giản, mỗi lỗ có một số gậy tiêu chuẩn khác nhau, số gậy đánh vào lỗ cũng khác nhau, nhưng nguyên tắc cơ bản là đưa bóng từ điểm phát bóng lên green và vào lỗ, số gậy càng ít càng tốt.
Eagle là một thuật ngữ chỉ việc đánh ít hơn số gậy tiêu chuẩn của lỗ hai gậy.
Tạ Minh Tuệ đưa gậy golf cho người nhặt bóng, buông tay nói: "Anh cả, anh đánh thế này thì còn gì mà chơi nữa?"
Trình độ chơi golf của Tạ Tầm Chi thực ra cũng bình thường, ngày thường đều là đi chơi cùng mấy vị lãnh đạo, đối tác làm ăn, giết thời gian vài tiếng, vừa chơi vừa bàn công việc, tiện thể hít thở không khí trong lành.
Hôm nay không hiểu sao, vận may đặc biệt tốt, dường như trước khi ra sân đã được nữ thần may mắn ban cho một nụ hôn.
"Tạ tổng hôm nay vận khí tốt quá nha, Lâm tổng, xem ra anh áp lực lắm đây." Một giọng nói ngọt ngào vang lên.
Người nói là bạn gái của chủ tịch ngân hàng Kinh Hạ, Lâm Tấn Đông, quanh năm theo Lâm tổng xuất hiện ở những nơi sang trọng, lời nói ngọt ngào như rót mật, lại thêm vài phần nũng nịu, nghe đến mềm cả xương cốt đàn ông, vừa nói chuyện vừa không quên cười khanh khách nhìn Tạ Tầm Chi, chớp chớp mắt.
Tạ Tầm Chi nghe cái giọng điệu giả tạo này, có chút khó chịu trong người, lạnh nhạt liếc nhìn người phụ nữ kia một cái, khi nhìn về phía Lâm Tấn Đông, khóe môi mới treo lên nụ cười xã giao nhàn nhạt, "Lâm tổng trước đây mỗi ván đều chấp tôi vài gậy, hay là hôm nay nhường tôi một chút?"
Lâm Tấn Đông đã ngoài năm mươi, dáng người vẫn giữ được, đứng thẳng người, tay cầm gậy golf, tinh thần mười phần, nghe vậy liền cười ha hả, "Tôi thấy là cậu sắp cưới vợ nên gần đây tinh thần phấn chấn, tình trường đắc ý thì sân golf cũng đắc ý theo thôi."
Tạ Tầm Chi cười cười, đối diện với lời trêu chọc có thể dùng nụ cười cho qua, anh hiếm khi đáp trả: "Tình trường đắc ý là tốt rồi, sân golf tùy ý."
Ngay cả em gái ruột là Tạ Minh Tuệ cũng nghe không lọt tai, khẽ đẩy tay Tạ Tầm Chi một cái.
Nhỏ giọng lẩm bẩm: "Anh cả, dạo này anh thật là..."
Sao chỗ nào anh cũng cà khịa được vậy.
Trêu đùa xong, Tạ Minh Tuệ lên sân, Tạ Tầm Chi trở về dưới bóng râm, xem tin nhắn Dịch Tư Linh gửi tới.
Tiểu tinh quái: [ Còn giả vờ! ]
Tiểu tinh quái: [ Oscar nợ anh một tượng vàng ]
Tạ Tầm Chi nhướng mày, đáp lại bằng giọng điệu giả lả: [ Đóng phim điện ảnh chắc hợp với em lắm, em lên màn ảnh rộng chắc chắn cũng rất xinh đẹp. ]
Dịch Tư Linh ở phòng ăn khẽ rít lên, cái gã đàn ông này đúng là cáo già bốn lạng đẩy ngàn cân, quá giỏi chơi trò mèo vờn chuột!
Chú Mai sợ đến hồn bay phách tán, còn tưởng xảy ra chuyện gì lớn, "Thiếu phu nhân, sao vậy ạ?"
Dịch Tư Linh day trán, xua tay: "Chuyện vặt."
"Chỉ là bị cái lão chồng hờ mới cưới chọc tức thôi."
Chú Mai: "........"
Người chồng hờ là đang nói thiếu gia nhà ông sao?
[ Tạ Tầm Chi, tôi không thèm chơi trò mèo vờn chuột với anh, tôi nói cho anh biết, tôi vô cùng bất mãn với hành vi tối qua của anh. Đương nhiên, hành vi giả vờ ngây ngô bây giờ của anh tôi cũng vô cùng bất mãn! ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!