Chương 6: (Vô Đề)

25

Ván thứ hai — thi b.ắ. n cung — ta thắng Triệu Dự sát nút một trận.

Nghĩ lại dáng vẻ tự tin đến đắc ý ban nãy của hắn, ta ôm quyền, chắp tay cười nói với Triệu Dự:

"Đa tạ, đa tạ nhường cho. Hahaha… sáu trăm lượng bạc này, e là ngươi chạy không thoát rồi!"

"Còn có cưỡi mã cầu đấy, đừng vội đắc ý." — Triệu Dự đáp lời.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Tên này… dám bắt chước giọng điệu của ta!

26

Thi b.ắ. n cung vừa kết thúc, thi đánh mã cầu tiếp tục.

Những người tham gia đều được chuẩn bị ngựa tốt nhất, ai nấy đều mặc trang phục cưỡi ngựa chỉnh tề — nữ tử thì oai phong mạnh mẽ, nam tử thì khí thế hiên ngang.

Vốn dĩ đây chỉ là thi đấu cá nhân, nào ngờ hôm nay phần thưởng lại là cây trâm vàng "Phụng Vũ Cửu Thiên" của một vị hoàng hậu triều trước.

Hoàng thượng đã đích thân hạ chỉ, trâm này có thể xem như ban thưởng, trong lễ thành hôn có thể cài lên đầu như trâm ngự tứ.

Trong chốc lát, nam nữ chưa kết hôn đều đổ xô đăng ký thi đấu — ngay cả Thẩm Chấp, thương thế còn chưa hoàn toàn bình phục, cũng tham gia.

Vì số lượng quá đông, nếu từng người thi riêng thì e là không đủ một ngày để kết thúc, nên đổi thành chia nhóm thi đấu đôi.

Từng cặp đối chiến loại dần, cuối cùng nhóm thắng cuộc sẽ tranh giải — nếu cả hai người trong nhóm đều muốn phần thưởng, thì sẽ thi riêng thêm một trận quyết định.

27

Triệu Dự dắt hai con ngựa đi đến, mời ta:

"Vốn dĩ chúng ta đã định tỉ thí riêng, vậy thì ghép thành một đội, cùng nhau phân thắng bại đi."

"Đây là ngựa quý vùng Thiên Sơn, thuộc giống chiến mã, hiểu ý người, giỏi chạy và cưỡi."

"Dùng để đánh mã cầu tuy có phần phí của quý, nhưng với phần thưởng thế này, thì đây vẫn là lựa chọn tốt nhất."

Ta gật đầu tán đồng, bọn tiểu đồng liền dắt ngựa sang bên cạnh chuẩn bị.

Thẩm Chấp tuy đi lại vẫn hơi ảnh hưởng do thương cũ, nhưng kỹ thuật đánh mã cầu thì không hề suy giảm.

Sau một vòng thi đấu, cuối cùng chỉ còn lại hai đội: một là ta cùng Triệu Dự, đội còn lại là Thẩm Chấp và người biểu huynh của hắn — vì Uyển Nương không biết chơi mã cầu.

Đến cuối cùng, mọi người ai cũng thấm mệt, nội giám lên tiếng cho nghỉ nửa canh giờ rồi mới tiếp tục.

Chúng ta nghỉ ngơi bên sân đấu, có cung nhân mang điểm tâm và trà nước đến.

Thẩm Chấp… cũng bước đến.

28

Ta và Triệu Dự đồng loạt nhìn về phía hắn, không hiểu Thẩm Chấp tới là vì chuyện gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!