Chương 3: (Vô Đề)

09

"Đừng lắm lời, mau đưa đây."

Ta giơ tay, bàn tay mở ra chìa về phía hắn.

Thấy hắn không động đậy, ta lại nói:

"Chẳng lẽ ngươi định quỵt nợ?"

Triệu Dự khoát tay:

"Ai dám quỵt nợ của nàng – tiểu ma vương trời không sợ đất không sợ?

Có điều… bây giờ ta không mang theo.

Một tháng nữa, Hoàng hậu nương nương sẽ mở yến tiệc mùa xuân, sau bữa trưa sẽ có trò chơi – nào là ném hồ, đánh mã cầu, b.ắ. n cung.

Đến lúc đó, chúng ta thi đấu, ai thắng thì coi như xong nợ.

Nếu ta thua, ta trả nàng sáu trăm lượng, được không?

Mấy món đó không phải nàng giỏi lắm sao?"

"Được, nhất ngôn cửu đỉnh."

— Ta đáp dứt khoát. Trong lòng thầm nghĩ:

"Thương vụ này chắc thắng không lỗ, làm sao có thể không nhận."

10

Vừa về đến nhà, Nhuyễn Nhi đã như đổ đậu trong ống, kể hết chuyện ta và Thẩm Chấp ở tửu lâu cho mẫu thân nghe.

Hai má nàng phồng lên vì tức, trông chẳng khác gì một con chuột túi nhỏ giận dữ.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Mẫu thân nhìn ta, ánh mắt tràn đầy yêu thương xen lẫn đau lòng:

"Cẩm Vân, con nghĩ thế nào?"

Nhìn thấy mẫu thân, mọi uất ức, không cam lòng, cùng nỗi đau trong lòng ta như trào dâng khắp cơ thể.

Ta bị cảm xúc ấy bao trùm, nhào vào lòng bà, bật khóc nức nở.

Thấy ta như vậy, mẫu thân đau lòng như d.a. o cắt, tưởng rằng ta không muốn từ hôn, liền nói:

"Cẩm Vân, con yên tâm.

Ta và mẫu thân của Thẩm Chấp tuyệt đối sẽ không để Uyển Nương bước chân vào cửa.

Vương phủ nhà ta cũng chẳng phải dễ bị bắt nạt.

Tên tiểu tử Thẩm Chấp kia, không thể để hắn được toại nguyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!